Đọc truyện Hà Tần Hợp Lý của tác giả Hàm Yên. Hà Tần Hợp Lý là một câu chuyện tình yêu đẹp giữa Hà Đường - một cô nhân viên xinh đẹp, tài năng và Tần Lý - một người đàn ông có tài nhưng chỉ là đôi chân tàn tật không thể đi lại. Anh cho rằng anh sẽ không thể lấy vợ vì sợ sẽ làm khổ người ta
Cách khá xa, lại cảm thấy lãnh. Con nhím pháp tắc nói: Các ngươi muốn tìm được một cái thích hợp khoảng cách, vừa không đả thương người, lại đến ấm áp. Nam con nhím đối nữ con nhím nói: "Ta không! Nếu là ta trát thương ngươi, ngươi liền rút ta một cây thứ. Ta
Tổng Hợp Luận Lý Vi Mạch. Cơ Sở Toán Ứng Dụng. Giải Tích Mạch. Lý Thuyết Trường Điện Từ Và Siêu Cao Tần. Mạng Truy Nhập. Bộ Tài Liệu Toán Đại Học Bách Khoa Hà Nội. Các Phương Pháp Giải Nhanh Môn Toán.
Tần Lý: "Tôi nghĩ muốn được đi đường". Nhân vật chính: Tần Lý, Hà Đường. Phối hợp diễn: Tần Miễn, Tề Phi Phi, Vương Vũ Lâm. (*): Chỗ này ta cũng không biết dịch sao nữa. Trong bảng convert thì là chữ "ngươi" nhưng mà Diệu Huyền thấy chữ "ngươi" thì giống
Giới thiệu truyện: Các bạn có bao giờ nghe đến Hà Tần Hợp Lý? Và hôm nay tác giả Hàm Yên sẽ cho chúng ta thấy rõ điều đó, vừa khi yêu vừa lại suy nghĩ một cách hợp lý, luôn có lý trí khi yêu là điều không phải dễ. Điều đặc biệt là nam chính trong truyện lại bị
Chương 5: Sống Lại. Chớp mắt đã đến mười năm, trong mười năm này, có rất nhiều chuyện xảy ra. Sau khi Hoàng Hậu qua đời, Hoàng Thượng và phủ Trấn quốc công đều ra quân điều tra về cái chết của Hoàng Hậu, phát hiện ra là gia đình của bốn vị phi tần hợp mưu sát
265GXh. Hà Đường làm xong công việc được giao thì đã là 4 giờ rưỡi chiều, cô cẩn thận kiểm tra lại bản công chứng một lần nữa, thấy hai chữ “Tần Miễn” thì không khỏi cảm thán đúng là người cũng như tên, chuyên cần miễn, thoạt nhìn thì cũng có thể đoán ra Tần đổng kia chính là một người cuồng công việc điển gọi điện thoại cho Vương Vũ Lâm “Quản lý Vương, công việc đã hoàn thành, em mới vừa làm xong công chứng.”Vương Vũ Lâm ở trong điện thoại “ừ” một tiếng, nói “Thời gian không còn sớm, em cứ về thẳng nhà , không cần về công ty nữa.”Hà Đường trong lòng thật vui vẻ, nói “Em biết. Quản lý Vương, gặp lại sau.”“Gặp lại sau.” Anh ta dừng một chút, đột nhiên lại nói, “Vất vả rồi, Tiểu Hà.”Bởi vì câu “Vất vả rồi” của Vương Vũ Lâm, khiến tâm tình Hà Đường thật tốt. Nơi này tương đối gần nhà, nghĩa là cô sẽ về nhà sớm hơn thường ngày khoảng 2 lập tức gọi điện thoại cho Ngô Tuệ Nghiêu, điện thoại mới đổ chuông, liền nghe đến kia truyền đến âm thanh “ding dong ding dong” .“u u, làm ăn rất tốt sao.” Hà Đường cười Tuệ Nghiêu “ha ha ha” cười khan mấy tiếng, đột nhiên gầm lên “ Tôi nhổ vào. Lão nương bán chỉ có 29 đồng là rẻ nhất rồi, còn muốn trả giá nữa sao? Có phải đầu óc cô không được bình thường hay không “……” Hà Đường trầm mặc một hồi , tiếng của Ngô Tuệ Nghiêu lần nữa truyền tới “Chuyện gì? Lại muốn mình giúp cậu chuyện gì sao?”“Không phải, là mình định hỏi cậu tối nay muốn ăn cái gì, mình tan ca sớm, có thể đi mua thức ăn, buổi tối để mình nấu cơm.”“Chu cha, tốt như vậy a.” Ngô Tuệ Nghiêu không hề khách khí với Hà Đường , nói muốn ăn lẩu cá tuyết, cô liền đi mua cáHà Đường cùng Ngô Tuệ Nghiêu là bạn học thời đại học, bốn năm làm bạn tốt cùng phòng . Nhà Ngô Tuệ Nghiêu ở một thi trấn nhỏ ở D thị, nhà có một xưởng gia công nhỏ, Ngô Tuệ Nghiêu tốt nghiệp đại học xong không đi tìm việc làm, mà cùng ba mẹ thương lượng để bán hàng qua vì Vương Vũ Lâm, Hà Đường vẫn muốn sau khi tốt nghiệp tới D thị làm việc, Ngô Tuệ Nghiêu biết Hà Đường trong lòng có bí mật, lúc này liền mời Hà Đường tới D thị ở chung. Cứ như vậy, hai cô gái sắp tốt nghiệp đại học ở chung với nhau trong một căn hộ. Hai người đùm bọc lẫn nhau, nào là mua thức an, giặt quần áo,…. Hiện Ngô Tuệ Nghiêu ở phòng lớn hướng nam, vì cô ấy cần không gian rộng rãi để làm kho hàng, Hà Đường ở gian phòng nhỏ hướng bắc, tương đối thích hợp, tiền thuê phòng rất rẻ chỉ 500 đồng/ đó, Hà Đường thuận lợi được tuyển vào công ty Phú Đường đi mua nguyên liệu làm thức ăn, vừa vào nhà thấy Ngô Tuệ Nghiêu đang ôm máy tính xách tay ngồi xổm trên giường, trên người mặc quần ngủ với họa tiết bông hoa lớn, trên đầu cài nơ có bông hoa cực rửa chén trong phòng bếp có một cái chén mà buổi trưa Ngô Tuệ Nghiêu ăn mì để lại. Hà Đường vừa muốn rửa, liền nghe Ngô Tuệ Nghiêu ở trong phòng kêu lên “Đừng rửa! Để mình rửa! ”Hà Đường cười, lấy ra hai trái táo vừa mua rửa sạch rồi gọt vỏ, đưa vào phòng cho Ngô Tuệ Tuệ Nghiêu liếc cô một cái “Hà mẹ, nhìn cậu kìa, cứ giống như một một người phụ nữ đã có chồng vậy.”Hà Đường ở bên Ngô Tuệ Nghiêu ngồi xuống, cắn trái táo cười hì hì nói “Phụ nữ đã có chồng không tốt sao? Mẹ tớ nói cái này gọi là hiền thê lương mẫu.”“Chó má! Cậu chính là bị mẹ cậu tẩy não.” Ngô Tuệ Nghiêu vừa dứt lời, tiếng “đinh đông” trên máy tính xách tay lại vang lên, lại có người mua hàng cò kè mặc cả rồi."Phi phi! Thật sự là không có thiên lý!" Ngô Tuệ Nghiêu kéo qua Hà Đường xem màn hình, "Giá một cái quần chỉ có 19 đồng, mua tam cái thì được tặng một cái túi, vậy mà chỉ mua một cái, đã đòi lão nương tặng một cái túi! Sao cô ta không đi cướp đi a.”Hà Đường bật cười “Cậu không phải cũng đã mắng người ta rồi sao”“Không phải cô ta quá đáng thì tớ đã không mắng cô ta rồi” Ngô Tuệ Nghiêu mặt đầy căm phẫn, cắn răng nghiến lợi, mười ngón tay ở trên bàn phím gõ gõ, Hà Đường tiến tới nhìn cô nói chuyện, thiếu chút nữa cười đến điên." Thật không thể tặng túi nha, người ta là vốn làm ăn nhỏ , như vậy đi ,nếu cô lại thêm một cái quần xì líp , tôi liền khuyến mãi cho cô, được không ? ~≧▽≦/~】 " Khúc này là chị Tuệ Nghiêu đang chat với khách hàng Cổ thủy lộ, mộ phương lýĐây là một khu biệt thự được xây dựng từ những năm 90 của thế kỷ trước, ở trung tâm chợ, tổng cộng chỉ có 18 nhà được xây theo phong cách độc lập. Khu biệt thự bên trong có nhiều cây xanh, có bồn phun nước,...Hai ông bà Tần sống ở đây, ở cùng còn có bà nội Tần năm nay 84 Lý cùng Tần Miễn đã ra sống bên ngoài, thỉnh thoảng trở về ăn cơm. Chiều nay, mẹ Tần _Diệp Huệ Cầm, gọi điện thoại cho Tần Miễn, nói hắn nhất định phải đưa Tần Lý cùng về nhà ăn nhà năm người ăn xong bữa ăn tối, bà nội Tần rất lâu không thấy hai đứa cháu trai, lôi Tần Lý và Tần Miễn nói chuyên rất lâu. Diệp Huệ Cầm cũng muốn nói chuyện với con trai, nhất là Tần Lý, bà ở phòng bếp rửa nho, cẩn thận chọn lựa từng trái từng trái rửa sạch, đây là trái cây mà Tần Lý thích nho xong, Diệp Huệ Cầm bưng dĩa trái cây đi tới phòng khách, phát hiện trên ghế sa lon chỉ có ông xã Tần Thụ, bà nội Tần cùng Tần Miễn ba người, không thấy bóng dáng Tần Lý diện với khu biệt thự là một công viên nhỏ, lộ đài ở lầu một, diện tích khoảng 15, 16 mét vuông, ở trên ấy nhìn mọi vật rất rõ. Ở trên lộ đài có thể thấy được cỏ xanh bát ngát , nghe tiếng nước chảy róc rách, gần đó có mấy cây sơn tra, đó là khi Tần Lý cùng Tần Miễn còn bé, Tần Thụ đã đưa bọn họ theo cùng nhau trồng, hôm nay cây cối đã sớm cành lá xum xuê, đến mùa còn ra rất nhiều quả, thường khiến cho vài đứa trẻ trong khu tới leo lên hái Huệ Cầm cùng Tần Thụ yêu thích không khí mới mẻ, cũng không đem lộ đài rào lại, mười mấy năm qua vẫn để như vậy không thay đổi. Bọn họ còn xếp bàn ghế, lúc rảnh rỗi ngắm cảnh thưởng thức Huệ Cầm đẩy cánh cửa thủy tinh ra, thấy Tần Lý đang ngồi bên cạnh ngồi trên chiếc xe lăn chạy bằng điện, thân thể có chút gầy yếu, một đôi mắt sáng lặng lẽ nhìn phía trước, sân cỏ dưới ánh đèn đường sáng rỡ, phát ra ánh sáng màu cam mỏng bức tranh như vậy, khiến cho Diệp Huệ Cầm nhớ đến tình cảnh nhiều năm trên lộ đài này, Tần Lý 13 tuổi yên lặng ngồi trong xe lăn. Anh rất thích ngồi ở chỗ này, không làm gì cả, chỉ ngơ ngác nhìn bên ấy, có mấy bé trai 7, 8 tuổi vừa chạy vừa đùa xung quanh cây sơn tra, một lúc sau, thì có thằng bé bạo gan trèo lên cây, hái được sơn tra rồi ném xuống.“Đều bị bọn họ hái hết sạch rồi.” Tần Lý nhìn bọn trẻ thoăn thoắt leo lên cây, nhẹ nhàng Huệ Cầm nói “Không sao, chờ ba ba về, để ba ba hái những trái còn sót lại cũng được.”Tần Lý cười lắc đầu “Không cần, chúng ta cũng ăn không hết nhiều như vậy, những đứa trẻ kia thích, thì cứ để bọn họ ăn đi.”Diệp Huệ Cầm sờ đầu anh, nói “Được.”“Có điều phải chú ý an toàn, té xuống sẽ rất nguy hiểm.” Lúc nói lời này, hai tay Tần Lý của đang đặt lên trên hai chân của mình, ánh mắt của anh thản nhiên, chẳng buồn nhưng lại không hề vui vẻ Huệ Cầm đi tới bên người Tần Lý, đem áo khoác khoác lên vai con trai .Tần Lý nghiêng đầu nhìn bà, khuôn mặt non nớt năm nào bây giờ không còn nữa, người con trai ngồi trên xe lăn có khuôn mặt trắng nõn gầy gò, dưới đôi mày rậm là ánh mắt trong veo, mặc kệ ra sao, ánh mắt của anh luôn là mang theo nét vui nhẹ cười “Mẹ.”“Coi chừng bị lạnh, bên ngoài gió lớn như vậy, cũng không hiểu chuyện mà lo mặc áo khoác vào.” Diệp Huệ Cầm đẩy Tần Lý rồi ngồi xuống, hỏi, “Sao hôm nay không cùng bà nội trò chuyện?”Tần Lý lắc đầu cười khổ “Mẹ cũng không phải không biết bà nội luôn nói cái gì, con không có năng lực tiếp chiêu, chỉ có thể để cho A Miễn tiếp chiêu của bà thôi.”Diệp Huệ Cầm bật cười, lấy một quả nho đưa đến miệng Tần Lý, Tần Lý cũng không tránh né, ngoan ngoãn há miệng Huệ Cầm “Nho này là buổi sáng nay lão Tống đi hái, có phải rất tươi không?”“Thật ngọt, ăn rất ngon.” Tần Lý nhổ vỏ nho, đưa tay trái lên vai mẹ, “Mẹ, gần đây trời rất lạnh, mẹ cùng ba chú ý thân thể nhiều một chút, con ở công ty có chút bận rộn, cũng không thường xuyên về thăm bố mẹ được, chỉ có thể để A Miễn về nhiều hơn thôi.”“Con mà cũng biết là mình ít khi thăm ba mẹ nha.” Diệp Huệ Cầm nhìn con trai trên xe lăn, không nhịn được liền đưa tay vén mấy sợi tóc rũ trên trán của con, “Nói xem, có phải hay không con gầy đi nhiều?”Tần Lý nghiêng đầu né tránh tay của mẹ “Đâu có gầy, chú Quách chăm sóc con rất tốt.”“Con dù sao cũng không nói lời thật.” Diệp Huệ Cầm thở dài, sau khi hỏi mấy câu về thời tiết, liền đổi sang đề tài mà bà quan tâm nhất, “Con đó nha, đừng có chê bà nội con hay nói huyên thuyên. Bà lớn tuổi rồi, điều quan tâm nhất chính là hai đứa con, nhất là con đó! Thật ra thì mẹ và ba tụi con cũng là……”“Thôi thôi thôi thôi!” Tần Lý cảm thấy nhức đầu, giọng mang vẻ cầu khẩn, “Mẹ, làm ơn ……”Diệp Huệ Cầm trợn mắt “Cầu xin cái gì! Mẹ mới phải cầu xin con đó ! Bà nội mặc dù lớn tuổi, đầu óc ngược lại rất minh mẫn, bà nói không đúng chỗ nào chứ? Mẹ nói này, con cứ vùi đầu vào công việc, tiền kiếm được rất nhiều sao? Con cũng 27 tuổi rồi, là thời điểm nói chuyện yêu một chút, chuẩn bị lập gia đình rồi. Nếu có bạn gái, thì phải mau mang về nhà để bà nội và ba mẹ xem một chút.”Tần Lý ủy khuất nhìn mẹ “Mẹ, mẹ cùng bà nội khi nào đã cùng một suy nghĩ vậy? Mọi người đừng có mỗi lần nhìn thấy con lại chỉ nói mỗi một đề tài này thôi, có được không? Đàn ông 27 tuổi một chút cũng không lớn tuổi, hơn nữa, chuyện này vội cũng không được.”Diệp Huệ Cầm cốc đầu con trai “Con cũng không phải không biết bà nội con rất muốn được ẵm bồng chắt. Bây giờ vấn đề không phải là con cùng A Miễn có kết hôn hay không, mà là hai đứa con căn bản là không có đối tượng kết hôn.”“Mẹ, mẹ nhìn con một chút đi.” Tần Lý điều khiển xe lăn lui về phía sau một chút, giọng thành khẩn, “Thân thể con như vậy, tìm một người con gái kết hôn chẳng phải là hại người ta sao.”“Nói hươu nói vượn!” Diệp Huệ Cầm lập tức đứng lên, bà tới trước mặt Tần Lý, cúi người xuống rất thần bí hỏi, “A Lý, thành thật nói cho mẹ nghe, con một mực không tìm bạn gái, có phải là vẫn còn đang… chờ cô gái kia?”Tần Lý ngẩn ra, lập tức liền phe phẩy tay ,cười “Làm sao có thể! Không có không có, mẹ nghĩ nhiều rồi.”Diệp Huệ Cầm bĩu môi, nói “Con trai, cô gái tốt có rất nhiều, chỉ là con chưa gặp được mà thôi, người kia nếu thật sự thích con, thì sẽ không để ý con có thể đi đường hay không đâu.”“Con biết ……” Tần Lý cúi đầu nhìn xuống quần tây của mình, hai chân vô lực yếu ớt, bất đắc dĩ nở nụ cùng mẹ rời đi , anh nói “Mẹ, chuyện bà nội muốn ẵm bồng chắt nội, con cảm thấy mẹ nên tìm A Miễn hạ thủ đi, hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.”
Máy điều hòa làm nhiệt độ trong phòng rất mát, cho dù ngoài trời có nóng đến đâu đi chăng nữa, cũng không làm cho người ta cảm thấy nóng Đường nhìn chàng trai trước mặt. Anh ta thoạt nhìn chừng 25 tuổi, tóc đen nhánh, gò má gầy gò, làn da trắng, anh ta mặc bộ vest màu xám, kết hợp với một chiếc áo sơ mi màu xanh lá cây, trên chiếc quần màu xám tro đặt một dĩa chuối tiêu, lúc này đang ngửa đầu nhìn Hà Đường, mặt mỉm cười .Anh ta ngồi xe lăn cùng Hà Đường xe lăn trong suy nghĩ của Hà Đường hoàn toàn khác nhau, bánh xe hơi nhỏ nhưng rất dày, ghế ngồi cùng lưng dựa cũng đặc biệt dầy cộm nặng nề, chiếc xe như là dùng điện không tốn một chút sức lực nào cả, dáng vẻ tuy lớn, khi anh ta điều khiển thì một chút cũng không hiện phải cục kịch, di chuyển rất linh hoạt. Hà Đường nháy mắt nhìn anh ta, trong lòng toát ra một ý niệm cổ quái công ty này thật tốt đó! Mời cả một người nhân viên là người tàn tật!Chàng trai tựa hồ đối sự quan sát của Hà Đường không có một chút tức giận nào, anh ta đem chuối tiêu bỏ vào trên khay trà, lại nói “Ngồi đi”Anh ta ngồi, Hà Đường đứng, bộ dáng như vậy mặt đối mặt đúng là không tốt lắm, Hà Đường vội vàng ngồi xuống, tay chân có chút luống cuống.“Cô ăn chuối đi.” Chàng trai chỉ chỉ chuối tiêu, thấy Hà Đường ngồi yên, anh ta điều khiển xe lăn tới phía trước một chút, đưa tay trái ra kéo lại một trái chuối , đầu ngón tay dùng sức, đem toàn bộ sức lực để bẻ trái chuối đến lúc này, Hà Đường mới phát hiện, tay phải của anh ta vẫn luôn đặt trên tay vịn xe lăn, giống như hoàn toàn không động đậy. Cho dù là cách áo sơ mi, cũng phát hiện cánh tay phải của anh so với cánh tay trái gầy rất nhiều, bàn tay giống như không có lực, ngón tay cũng có chút co rút, nhưng là trên mặt anh ta cũng không có một chút bất mãn nào, sau khi lấy trái chuối tiêu liền đưa tới trước mặt Hà Đường vội vàng thu tầm mắt, nhận lấy trái chuối tiêu, nhỏ giọng nói “Cảm ơn.”Người thanh niên nhe răng cười, lại lấy một trái chuối tiêu nữa, đặt trên khay trà, chỉ dùng tay trái từ từ bóc khi lột vỏ chuối,anh cầm trái chuối lên, há miệng cắn một miếng, vừa ăn vừa nói “Cơm trưa tôi chỉ ăn một ít, có chút đói bụng, cô cũng ăn đi, đừng ngại.”Hà Đường cảm thấy thật cực kỳ quái dị, cô ở D thị đã hơn nửa năm, đây là làn đầu tiên cô cùng một người đàn ông cùng nhau ăn chuối tiêu……Dù sao cô vẫn nghe lời lột vỏ chuối tiêu, cắn một miếng trai cắn hai ba lần liền ăn xong chuối tiêu, anh ta rút ra khăn giấy trên khay trà lau miệng, hỏi Hà Đường “Cô tìm Tần đổng có chuyện gì?”Hà Đường có chút đề phòng nhìn anh ta, nhớ lại Vương Vũ Lâm đã dặn dò không nên nói chuyện nhiều, phải khiêm tốn một ít. Cô chỉ cười cười “Có văn kiện tìm anh ấy ký tên.”“Sao? Văn kiện gì vậy?” Ánh mắt của chàng trai nhìn tập hồ sơ lớn bên cạnh Hà Đường, có chút ngạc nhiên hỏi, “Cô là người của công ty nào?”Tìm người được cần tìm, dĩ nhiên là càng ít người biết càng tốt , Hà Đường nữa là đơn thuần, cũng hiểu đạo lý này, đối với câu hỏi của người thanh niên này, dứt khoát cười cười không hé ra nửa thanh niên nhìn chằm chằm cô, đợi nửa ngày thấy nàng không lên tiếng, chỉ cúi đầu ăn chuối tiêu. Đoán chừng cũng hiểu chuyện gì xảy ra, anh cười híp mắt nói “Yên tâm, tôi có thể làm ở đây, chính là người Tần đổng tin cậy, chuyện này của cô nếu là gấp, tôi sẽ giúp cô gọi điện thoại hỏi một chút anh ta lúc nào trở lại.”Hà Đường vội vàng nói “Không cần không cần, Tần đổng bận rộn như vậy, tôi ở chỗ này chờ anh ta là được.”Chàng trai thấy cô ta thế nào cũng không chịu mở miệng, nhún nhún vai cũng không miễn cưỡng nữa. Anh ta vòng vo lái xe lăn đi, cũng không trở về sau bàn làm việc, mà là đến trước cửa sổ lớn sát Đường đầu tiên còn là đoan đoan chính chính ngồi tại chỗ ăn chuối tiêu, sau khi ăn xong, nghe phía sau hồi lâu không có động tĩnh, rốt cục không nhịn được quay đầu nhìn con trai kia ngồi trước kính thủy tinh lớn sát đất, lẳng lặng nhìn ngoài cửa sổ, cả người không nhúc nhích, ngay cả trên mặt cũng không có biểu hiện Đường nhìn anh ta , trong lòng suy đoán tại sao anh ta phải ngồi xe lăn, ở Trung Cần gặp phải một người như vậy nhất định là làm cô tò mò, hơn nữa, người này còn đẹp trai như vậy lúc Hà Đường suy nghĩ lung tung, chàng trai kia đột nhiên quay lại, ánh mắt hai người không chút báo trước mà giao nhau, Hà Đường sợ hết hồn, vội vàng đỏ mặt quay đầu tai vang lên tiếng “ong ong”, xe lăn của người con trai lại trở về trước mặt Hà Đường, anh ta nhìn như có vẻ quan sát làm Hà Đường cảm thấy cực kỳ lúng túng, cúi đầu cũng không phải, ngẩng đầu cũng không phải, định liền đánh bạo cùng anh ta nói chuyện.“Anh ……” nàng tận lực cười tự nhiên, “Anh đi làm ở đây sao?”Người con trai sửng sốt, gật đầu cười nói “Đúng vậy.”“Ồ.” Hà Đường gãi gãi đầu, thấy chàng trai kia ánh mắt trong veo, cười như không cười nhìn mình, cô suy nghĩ hồi lâu, mới hỏi ra một câu, “Đãi ngộ ... cũng không tệ chứ?”Chàng trai lập tức liền cười lớn, nói “Tạm được.” Còn hỏi ngược lại “Còn cô, công ty của cô đãi ngộ thế nào?”Vừa nói đến đãi ngộ, Hà Đường cũng có chút bực mình ,nói “ Tháng bảy năm nay tôi mới tốt nghiệp, trước bốn tháng coi như kỳ thực tập, bây giờ coi như là thời gian thử việc, phải tháng sau mới được tuyển dụng chính thức. Trong thời gian thực tập chỉ có 600 , sau khi tốt nghiệp là 2 ngàn, tất cả tiền dùng trong một tháng, cũng không dư lại bao nhiêu.”Chàng trai gật đầu một cái, hỏi “sau này khi được tuyển dụng chính thức tiền lương là bao nhiêu?”Hà Đường nhớ tới lời của trưởng phòng quản lí nhân viên, trả lời “Là 2 ngàn 6, sau khi đóng bảo hiểm xã hội, cũng chỉ có hơn 2 ngàn. A, cuối năm hình như còn có thưởng cuối năm, chỉ là không biết được bao nhiêu.”Cô thấy dáng vẻ người kia như có điều suy nghĩ, không khỏi tò mò, hỏi “Còn anh, anh ở Trung Cần , thu nhập khẳng định so với tôi nhiều hơn phải không?”“A …… nhiều hơn một chút.” Chàng trai như cũ vẫn là bộ dáng cười hì hì, “Tôi ở chỗ này bao ăn bao ở, còn có tiền thưởng, nuôi sống mình là không thành vấn đề rồi”Hà Đường trợn to hai mắt “Tốt như vậy sao! Còn bao ăn ở nữa! Nhưng mà……” Cô quan sát xe lăn điện phía dưới chàng trai, hỏi, “Anh đi làm trở về túc xá , như vậy có vẻ không được tiện phải không?”Giọng nói của cô tràn đầy quan tâm, chàng trai cười ôn hòa, lắc đầu nói “Không có, tôi ở ngay trên lầu, rất thuận tiện.” Anh ta chỉ chỉ ngón trỏ trái trên lầu, “Ký túc xá của nhân viên, đồ đạc trong nhà đầy đủ hết.”“Trời ạ! Thật tốt.” Hà Đường cực kỳ hâm mộ, “Vậy là đi làm đều không cần phải dậy sớm ha.”Chàng trai khóe mắt thoáng qua một tia sáng, nói “Cảm thấy Trung Cần không tệ? Cô có thể xin qua đây, chúng tôi còn đang thiếu một người thư kí của tổng giám đốc, có muốn thử một chút không?”Hà Đường thấy dáng vẻ anh ta không giống như nói giỡn, mặt lập tức đỏ, khoát tay nói “Không cần đâu, tôi thật rất thích công ty của mình.”Ừ…… thật ra thì “thích” vì trong công ty có người kia .Chàng trai có chút thất vọng, bĩu môi nói “Nói thật đi, tôi thật không biết Phú Dương có gì tốt.”Hà Đường lúc đầu còn không có phản ứng, mấy giây sau mới cả kinh “Anh? Làm sao anh biết tôi là người của Phú Dương vậy?”“Đoán thôi” người trước mặt cười ha ha, lúc này, tiếng điện thoại vang lên, người thanh niên chuyển xe lăn đến bàn làm việc, nhận điện thoại.“Nga, đến? Có một cô gái chờ ở đây rất lâu rồi”Nghe xong điện thoại, anh ta nói “ Cô đợi khoảng 5 phút nữa Tần đổng sẽ về tới”Nghe Tần đổng sắp về, cô cũng không nói chuyện phiếm cùng người thanh niên này nữa, bởi vì nếu Tần đổng thấy cô cũng nhân viên của Trung Cần nói chuyện phiếm, sẽ cảm thấy cô là một người không chuyên đoan chính chính ngồi trên sô pha, mắt lại liếc nhìn người thanh niên đang ngồi trước máy tính, nghe tiếng gõ bàn phím “ cạch, cạch, cạch”Nha, thật sự rất đẹp trai nha, không kém Vương Vũ Lâm, chiếc tiếc anh ta ngồi trên xe lăn. Hà Đường cảm thấy vô cùng tiếc miên man suy nghĩ vẩn vơ, cửa mở ra, Hà Đường lập tức thoát ra khỏi những suy nghĩ ấy, thấy một người thanh niên vô cùng cao lớn, phía sau còn có một nam trợ lí trẻ niên này thoạt nhìn khoảng hai tám hai chín tuổi, thân mặc âu phục, dáng người cao lớn, màu da rám màu nắng, mặt mày lạnh lùng, nhìn Hà Đường mà sắc mặt vẫn không thay đổi, hỏi “Nhân viên của Phú Dương?”“Vâng” Hà Đường gật đầu “Xin chào Tần đổng”“Ngô” Anh ta gật gật đầu “ Đến văn phòng tôi nói chuyện”“Dạ được.” Hà Đường vội vàng ôm tập hồ sơ lớn theo sau anh thanh niên này mặc dù lạnh lùng, nhưng là khí thế vô cùng bức người, Hà Đường nghĩ, đây chẳng phải tổng giám đốc phúc hắc bá đạo tà mị của ngôn tình trong truyền thuyết đây sao?Muốn đi đến phòng làm việc của Tần đổng, phải đi qua cái bàn lớn kia bàn, lúc đi ngang, Hà Đường chỉ thấy chàng trai ngồi xe lăn đó đang nhìn bọn họ, ngón tay trái gõ nhẹ trên mặt mắt Tần đổng, lại nhìn thấy anh ta, Hà Đường trong lòng toát ra cảm giác cổ quái, nhưng đến tột cùng là cảm giác gì, cô nhất thời lại không nói ra này, Tần đổng đang đi phía trước đột nhiên dừng lại, anh ta nghiêng đầu nói với người thanh niên phía sau bàn “Tối nay đi cổ thủy lộ ăn cơm.”Người thanh niên cười hì hì kia lập tức liền thay đổi mặt, lông mày đều phải treo xuống, mặt khổ tương “Em không phải đã đồng ý rồi chứ?”“Ngô.”“……”“Xong việc cùng đi.”“…… Được rồi.” Người thanh niên sau bàn thở dài, còn nói, “Em mau mau ký cho cô ấy đi, người ta chờ em đã lâu rồi.”Nghe lời của anh ta, Tần đổng không có bất kỳ phản ứng nào, chẳng qua là sải bước đi về phía trước, Hà Đường lo lắng đề phòng địa đi theo phía sau anh ta, nghĩ thầm, “Ách! Cái tên nhân viên nhỏ này lá gan thật lớn , lại dám nói chuyện kiểu đó với ông chủ của mình. “Phòng làm việc của Tần đổng lớn đến dọa người, cũng giống như con người anh ta, một dạng nghiêm túc lạnh như băng, anh ta thậm chí không mời Hà Đường ngồi, chỉ hỏi cô cần ký tên văn kiện ta ngồi sau bàn làm việc, rất nhanh đã giúp Hà Đường ký tên, chữ viết đúng là rồng bay phượng múa, Hà Đường cũng không thấy rõ viết cái gì. Anh ta không hỏi nhiều cái này ngọn chuyện mọi chuyện, chỉ nói Hà Đường đi tìm phụ tá của anh ta, Tạ Vĩ Văn, để đóng con dấu, hơn nữa là người liên lạc sau Đường không biết Tạ Vĩ Văn là ai, muốn làm nhiên hỏi “Là người ở phòng ngoài kia …… ách …… người ngồi xe lăn sao?”Thần sắc Tần đổng đọng lại, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Hà Đường, lắc đầu “Dĩ nhiên không phải, người lúc nãy cùng tôi nói chuyện, không phải Tạ Vĩ Văn.”“Ồ, tôi biết rồi.”Hà Đường hướng Tần đổng nói cảm ơn, từ giã, thối lui ra khỏi phòng làm việc của anh bàn làm việc ở đại sảnh kia đã đổi người, chính là người thanh niên trẻ tuổi đã đi theo Tần đổng trở về, anh ta đang sửa sang lại đồ trên bàn, cũng mở ra một máy vi tính khác, Hà Đường nhẹ nhàng gọi anh ta “Xin hỏi anh là Tạ Vĩ Văn sao?”“A, đúng vậy.” Tạ Vĩ Văn cũng là một thân âu phục, sắc mặt hiền hòa, sau khi nghe Hà Đường nói yêu cầu, anh ta lập tức đưa cô đi lấy con dấuLúc rời khỏi đó, Hà Đường quay đầu lại nhìn một cái, thấy của phòng đóng chặt, đại sảnh trước đài bên bàn làm việc cũng trống trơn , trên bàn đặt máy vi tính xách tay của Tạ Vĩ thanh niên ngồi xe lăn trước đó, không biết đã đi nơi nào.
Điện thoại bàn chỗ của Hà Đường ngồi bỗng nhiên vang lên, cô vừa nghe, lập tức đứng phắt nghiệp ngồi đối diện cô – Đỗ Phương Phương lén lút nhìn Hà Đường. Cô chỉnh vạt áo mình lại, vuốt tóc lại cho ngay ngắn, hướng hai bước tới cửa rồi vội chạy lại bàn của lấy từ ngăn kéo một cái gương nhỏ, không ngừng soi tới soi lui, Đỗ Phương Phương nói “ Đừng soi nữa, cô không trang điểm, soi có đến vỡ gương cũng không đẹp hơn đâu”Hà Đường đỏ mặt, luống cuống tay chân dẹp gương rồi chạy vội ra khỏi phòng. Gõ cửa văn phòng của Vương Vũ Lâm, bên trong truyền ra một giọng nói trầm thấp “Mời vào”Hà Đường hít một hơi thật sâu mới dám đẩy cửa vào, Vương Vũ Lâm ngồi ngay ngắn trước bàn, Hà Đường cung kính gọi “Quản lí Vương”Vương Vũ Lâm ngẩng đầu liếc nhìn cô, rồi nói “ Ngồi đi”Hà Đường nghe vậy, ngồi xuống. Vương Vũ Lâm đem một phong bì văn kiện để trước mặt cô, nói “ Tiểu Hà, công việc lúc trước của em hẳn là em đều tham dự những buổi đấu thầu, cụ thể những quá trình cơ bản em đều rõ ràng hết rồi cả chứ?”“Ân, rõ ràng”. Hà Đường gật đầu, tuy rằng lúc đó cô cũng chỉ là trợ giúp lãnh đạo một chút mà Vũ Lâm ý bảo cô mở tập văn kiện ra “ Em hiện giờ còn chưa được tuyển vào chính thức, công ty chưa giao cho em các công việc đi xã giao, vừa may chúng ta cùng Trung Cần hợp tác cùng đi vây tiêu, bọn họ không đề cử ai, đến lúc đó em cùng người đại diện của Trung Cần đi đến đó, em hiểu ý của anh chứ? “Cái gọi là vây tiêu , kì thực là một đơn vị trúng thầu cùng các đơn vị đấu thầu cùng nhau đi trả giá, các đơn vị đấu thầu cùng nhau hợp tác để giành lại gói thầu. T_T, ta khổ quá các nàng ơi, đoạn này ta không hiểu gì luôn, ta thề là không bao giờ học ngành xây dựngHà Đường tuy vào công ty không bao lâu, nhưng ít ra cũng hiểu được một chút về công việc Vũ Lâm chăm chú nhìn Hà Đường, ánh mắt nhìn cô có chút hàm ý, Hà Đường liền trả lời “Em hiểu được”Vương Vũ Lâm chỉ chỉ tập văn kiện trong tay cô “Đây là thư có con dấu ủy thác của Tần đổng, buổi chiều em cầm đến Trung Cần, anh đã liên hệ với thư kí của anh ta, xong việc em cứ đem đến chỗ để công chứng là được. Nhớ kĩ, đến bên kia không cần nói nhiều lời”Lúc Vương Vũ Lâm nói chuyện, Hà Đường nhìn chằm chằm anh ta, đeo mắt kính có gọng làm bằng kim loại, tóc hơi ngắn làm nổi bật lên một khuôn mặt góc cạnh, ngũ quan vô cùng khôi mắt anh có một chút lạnh, từ lần đầu tiên cho đến bây giờ vẫn cứ như vậy. Vương Vũ Lâm cũng không phải có một khuôn mặt nghiêm nghị khiến người ta sợ, làm kiến trúc sư kiêm quản lí của Phú Dương, anh đối xử với cấp dưới với vẻ mặt ôn hòa, nhưng không biết sao anh luôn mang đến cho người ta cảm giác không dễ thân Đường biết, trong công ty phân ra hai ý kiến về Vương Vũ Lâm, một số người thấy Vương Vũ Lâm rất lợi hại, tuy rằng là một người trẻ tuổi, nhưng làm việc vô cùng chuyên nghiệp, dù sao cũng là một nghiên cứu sinh xuất thân từ một trường danh giá, vào công ty chỉ mới có bốn năm đã có thể ngồi lên vị trí quản lí bộ phận nghiệp số người khác thì thấy Vương Vũ Lâm không phải vì năng lực của bản thân mà được ngồi vào ghế quản lí, họ nghi ngờ anh “đi cửa sau” Aaa, khúc này ta edit theo ý ta nha mấy nàng, trong bản convert khó hiểu quá nên ta đã sửa đôi chútNhưng điều này không hề ảnh hưởng đến vị trí của Vương Vũ Lâm trong lòng của các đồng nghiệp nữ còn độc thân. Lão tổng là chuyện xa nơi chân trời, căn bản không có khả năng chạm đến được. Không giống như Vương Vũ Lâm, một người còn độc thân, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, bề ngoài lại xuất chúng như vậy. Thật sự là một hình tượng vương tử trong lòng các đồng nghiệp Đường cũng không ngoại lệ, nhưng cô không giống với những người Vũ Lâm không đơn giản chỉ là quản lí, mà còn là học trưởng của cô. Mặc kệ, mọi người đánh giá anh như thế nào, trong lòng cô anh vẫn là nam sinh ôn nhu của năm đó. Thậm chí, khi cô vừa tốt nghiệp đại học liền đến D thị, đều là vì chiều, cô đi đến Trung Cần làm nhiệm vụ Vương Vũ Lâm đã trên xe bus, từ ngồi đến đứng, nhiều khi cô còn phải đứng toàn bộ quãng đầu, bốn phía đều là những tòa nhà cao chọc thủng trời Ố mồ, ta edit hơi phóng đại rồi. Nơi này không hề giống với nơi cô sinh ra, không hề có bầu trời xanh trong vắt, không khí cũng không được trong lành. Cô rời xa thị trấn nhỏ nơi mình sinh ra đã rất lâu rồi nhưng lại không thể thích ứng với cuộc sống nơi thành thị xa hoa, tấp nập này. Hiện tại cô ở D thị cũng đã được một thời gian nhưng trong lòng cô đối với nơi này là một sự xa cách khó nói nên lời. Hà Đường cảm thấy mình cũng đủ sự dũng cảm, ít nhất sau khi tốt nghiệp lại đến một nơi vô cùng xa lạ để lập nghiệp, đối với cô đó là một quyết định đúng Đường ôm túi văn kiện đến lầu 10, ra khỏi thang máy, vừa ngẩng đầu lên liền thấy được trên tường có tên công ty – Tập đoàn Trung Cần. Vừa bước vào thấy một người vô cùng xinh đẹp, nhìn Hà Đường rồi nở một nụ cười vô cùng chuyên nghiệp “Xin chào, cô tìm ai?”Hà Đường nhỏ giọng trả lời “Xin chào, tôi là nhân viên của công ty kiến trúc Phú Dương, lúc trước quản lí Vương đã liên hệ trước với công ty, quản lí Vương bảo tôi đến tìn Tần đổng”“Tần đổng, hay là Tần tổng ạ?” Nét mặt cô gái vẫn cười, ngay cả độ cong của khóe miệng tựa hồ đã được huấn luyện vô cùng chuyên nghiệp.“Tần…” Có cái gì khác nhau sao? Hà Đường cũng không nói ra được, cô chính là bị Vương Vũ Lâm phái đến để làm việc nhỏ cho công ty, lúc này cô nhớ không rõ đến tốt cùng là Tần đổng hay là Tần tổng, suy nghĩ một lúc,cô nói “ Là người đại diện kí giấy phép kinh doanh của quý công ty với công ty Phú Dương, tôi muốn tìm anh ấy để kí tên và lấy con dấu”“À, tôi đã hiểu, xin cô chờ một lúc” Nói xong liền kết nối điện thoại. “Xin chào thư kí lý, tôi là lễ tân Tiểu Mạnh, có một vị từ công ty kiến trúc Phú Dương phái đến, cô ấy muốn tìm Tần đổng để ký tên cùng con dấu, nói là đã có liên hệ qua…À, được, tôi sẽ nói cô ấy đi qua đó”Gác điện thoại, cô lễ tân đứng lên chỉ vào hành lang đối diện với Hà Đường nói “ Cô cứ đi thẳng đến phía trước, rẽ phải, sẽ nhìn thấy một căn phòng, sẽ thấy lý thư kí, cô ấy sẽ mở cửa cho cô”Hà Đường gật đầu rồi mỉm cười “Cảm ơn cô”Vừa đi Hà Đường vừa đánh giá bốn phía, cô đối với tập đoàn Trung Cần không hề hiểu biết gì cả, chỉ biết tập đoàn này phát triển vô cùng lớn mạnh. Tập đoàn Trung Cần ở D thị có hai xí nghiệp, cùng Phú Dương có khi là bạn hợp tác làm ăn, cũng có khi là đối thủ cạnh tranh gay Đường chỉ mới vào công ty, địa vị không cao, rất nhiều chuyện căn bản là không hiểu, lãnh đạo cũng chỉ xem cô là chân chạy vặt mà đoàn Trung Cần là nơi vô cùng đẹp, lại rất rộng, trước mỗi phòng đều của cửa kính ngăn cách, nhân viên đều mặc đông phục chỉnh tề, cảnh tượng vội vã. Hà Đường đi qua hành lang, rẽ phải, liếc mắt liền thấy được nơi mình cần ngăn cách của phòng Lý thư kí làm bằng thủy tinh nên rất dễ thấy Hà Đường, đứng dậy mở cửa “ Xin chào, mong cô chờ một lát, Tần đổng ra ngoài có chút chuyện, sẽ sớm về “Hà Đường nói “ Không có gì, không có gì, tôi chờ là được”Thư kí Lý dẫn cô vào bên trong, Hà Đường phát hiện bên trong là một không gian vừa rộng rãi khiến người ta cảm thấy thoải mái, có ghế sô pha, có bàn trà, bốn phía được điểm tô rất nhiều hoa, có 1 cái bàn rất dài, có 2 cái máy tính cách nhau khoảng nửa mét*, đằng sau bàn không có người nào ngồi ở đó.* Trong nguyên văn là 2 thước, mà Diệu Huyền tra google thì mỗi thước bằng m, như vậy 2 thước thì là gần nên edit thành nửa métThư kí Lý mời cô ngồi xuống sô pha rồi mang trà tới “Cô ngồi ở đây một chút, Tần đổng sẽ trở lại nhanh chóng thôi, tôi xin phép đi ra ngoài”Hà Đường vội đứng lên nói cám ơn, sau khi thư kí ra khỏi cửa cô mới ngồi xuống, sô pha ở bên cạnh cửa sổ nên khi ngồi trên đó sẽ có thể nhìn thấy phong cảnh ở bên ngoài. Hà Đường ngơ ngác ngồi trong chốc lát, bắt đầu cảm thấy nhàm chán, liền đứng lên đi đến cạnh cửa đến Tần đổng kia sẽ về hơi trễ, cô lấy điện thoại gọi điện về nhà cho ba. Trong khoảng thời gian này, mỗi lần gọi về nhà, tâm trạng cô vô cùng tồi điện thoại, cô bắt đầu tính toán thời gian được phát lương, cô còn chưa được tuyển vào chính thức, tiền lương thử việc chỉ có 2 ngàn, trừ tiền thuê nhà tiền điện tiền nước cộng thêm tiền chi phí phát sinh, tiền dư không còn bao nhiêu. Hà Đường nhắc nhở chính mình tháng sau phải cố gắng tiết kiệm hơn, để gởi một ít tiền về nhà, nghĩ tới nghĩ lui, cô thở dài một một lúc, cô quay lại ngồi trên sô pha, bây giờ khoảng hai giờ chiều, không khí rất ấm áp, cửa sổ lại ở hướng nam, Hà Đường cảm thấy vô cùng mệt mỏi, bất tri bất giác* ngủ thiếp đi* khúc này nguyên văn là vậy, tuy có thể sửa lại nhưng lúc sửa lại câu văn sẽ không hay nữa nên ta để nguyên văn luôn mơ cảnh tượng rất lung tung, nhưng dừng lại là hình ảnh Hà Hải đang nằm trên giường bệnh, bác sĩ cùng ba mẹ đứng bên cạnh giường của Hà Hải, sau đó lấy mảnh khăn trắng đắp lên mặt của Đường giật mình, lập tức tỉnh dậy, cô ngồi thẳng lên, ngực vẫn còn đập vô cùng mạnh, đột nhiên phát hiện trên người mình có chiếc áo khoác màu xanh đen. Hà Đường có chút bối rối, vội cầm áo khoác lên, vừa ngẩng đầu lên mới phát hiện rằng trong phòng lúc này ngoài cô còn có một người là một người con trai trẻ tuổi, anh ta vô cùng đẹp, ánh mắt nhìn Hà Đường, khóe miệng lập tức gợi lên một nụ cười, ánh mắt long lanh, tựa như vô cùng vui vẻ.”Cô tỉnh rồi à?” Anh ta hỏi, nâng tây trái chỉ chỉ áo khoác trong tay Hà Đường “Đó là quần áo của tôi, thấy em đang ngủ, sợ em sẽ bị cảm mạo, em đừng để ý a”“Không đâu, cảm ơn anh” Âm thanh của anh ta rất êm tai, thanh thanh lảnh lảnh, nhưng ở trong công ty của người khác mà cô lỡ ngủ quên, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ. Ngón tay vừa bấu vào quần áo vừa đứng lên, nhìn cửa ra vào, bất an mở miệng “ Xin cho hỏi, Tần tổng đã trở lại chưa?”“Nga, còn chưa về, không chừng ở lại ngoại ô thành phố có việc rồi. Người trước mặt vừa nói vừa làm việc bên máy tính, mang tai phone, ngón tay không ngừng chuyển động trên bàn phím “Tiểu Mã, đã tìm được văn kiện chưa?”“…đã tìm được văn kiện” Nói một lúc, anh ta mới bỏ tai phone xuống. Ngẩng đầu lên thấy Hà Đường đang đứng ngây ngốc nhìn, không khỏi cười, nói "Cô ngồi đi, sao lại phải đứng, à đúng rồi, cô có muốn ăn hoa quả hay không?”Hà Đường còn chưa kịp từ chối thì anh ta đã lấy ra một đĩa thanh “ong ong ong” vang lên, Hà Đường kinh ngạc nhìn, người con trai ấy ngồi trên chiếc xe lăn màu đen, chậm như vậy “đi” đến trước mặt cô.
Lúc Hà Đường biết Vương Vũ Lâm, cô chỉ mới 19 đó sinh viên đại học năm thứ nhất mới vừa vào trường không bao lâu, trong trường học hội đoàn lớn nhỏ đang khua chiêng gõ trống chiêu mộ hội viên, lúc Hà Đường cùng Ngô Tuệ Nghiêu trên đường đi đến phòng ăn, bị đàn chị hai bên sạp đưa cho mấy tờ tuyên truyền.“Nhàm chán.” Ngô Tuệ Nghiêu nhìn cũng không nhìn qua liền ném đi, Hà Đường lại chú ý tới một nam sinh đang phát truyền dáng anh ta cao lớn, tóc cắt ngắn ngủn, đeo mắt kính gọng đen, mặc áo phông đen cùng quần dài vàng nhạt đơn giản, trên cổ áo do giặt nên bạc màu, nhưng không che giấu được khí chất lỗi lạc của anh ảnh hưởng từ cha, Hà Đường từ nhỏ đối với người quần áo sạch sẽ liền dễ dàng có thiện cảm, nên dù dưới ánh nắng chói chang nóng bức, cô không khỏi nhìn nam sinh kia vài sinh kia tựa hồ chú ý tới ánh mắt Hà Đường, đi tới mấy bước, cầm tờ tuyên truyền đưa tới trước mặt cô “Bạn học, hoan nghênh gia nhập hội cờ vây, sau này sẽ cùng nhau so tài, không lâu bạn sẽ học được. Bạn yên tâm, tuyệt không buồn tẻ đâu.”Giọng nói của anh ta trầm thấp dễ nghe, Hà Đường nhận lấy tờ giấy, ngẩng đầu nhìn anh ta một cái. Khí trời còn rất nóng, trên trán và sống mũi nam sinh lấm tấm mồ hôi, chạm vào ánh mắt Hà Đường, anh ta liền nở nụ anh cười rất đẹp, nhưng giữa hai chân mày của anh ta lại có một tia lành lạnh mơ hồ, tựa như nụ cười bên ngoài chỉ là để che giấu tâm sự. Ở nét này, anh rất giống Hà Đường liền quyết định gia nhập hội cờ vây ngay, điền xong đơn gia nhập rồi giao cho nam sinh kia, anh đọc lên “Hà …… Thường?”“Ha ha ha ha!” Ngô Tuệ Nghiêu ở bên trên cười thật đính chính “Là Hà Đường, là đường của hoa hải đường .”“Ồ, xin lỗi.” Nam sinh mỉm cười, “Hà Thường, Hà Đường, không phân biệt rõ ràng lắm.”“Phốc ……” Ngô Tuệ Nghiêu không nhịn được, “Hà Đường, xong chưa? Xong rồi thì đi đi, đợi lát nữa là xếp hàng mua cơm sẽ rất dài đó.”Hà Đường lúc này mới lưu luyến không muốn rời đi. Lát sau, Ngô Tuệ Nghiêu nói với hai bạn khác cùng phòng “Mấy bạn biết không, bộ dạng Hà mẹ nhìn nam sinh kia, ánh mắt kia, nước miếng kia, cứ như đang nhìn một cái bánh bao lớn thơm ngào ngạt ấy!”Các bạn cùng phòng cười to, Hà Đường mắc cỡ, mặt đỏ bừng “Đừng nói nhảm!”“Ai nói nhảm chứ!” Ngô Tuệ Nghiêu lắc đầu “Cậu đúng là điên mà, một cô gái lại chơi cờ vây.”Hà Đường nói “Kỳ thật là mình biết chơi.”“ ! ”Hà Đường không có nói dối , cuộc sống ở thị trấn nhỏ nơi cô ở đơn giản nhưng cũng tịch mịch, Hà Khánh Quốc không thường xem ti vi, cũng không đi đánh mạt chược, ngoài công việc bận rộn, điều ông yêu thích nhất chính là đánh vây, cờ tướng…… mỗi loại cờ chơi cũng không tệ, Hà Hải cùng Hà Đường từ nhỏ mưa dầm thấm đất, cũng học được một chút từ động đầu tiên của hội cờ vây chính là hoan nghênh hội viên mới, Hà Đường đến nơi vừa nhìn, trong số người mới, có một phần ba là nữ trưởng là một nam sinh họ Chu mập mạp, nhìn 7, 8 cô gái, vui vẻ như muốn bay lên, luôn miệng nói “Thật là nhờ phúc của Vương Vũ Lâm! Công lực của mỹ nam quả nhiên lợi hại!”Hà Đường không biết Vương Vũ Lâm là ai, cô cũng không nhìn thấy nam sinh phát truyền đơn ngày đó, cô không dám hỏi. Cho đến cuối tháng 9, trong một lần hoạt động hội, hội trưởng Chu gọi mọi người cùng đi ăn, Hà Đường mới thấy người ra anh ta chính là Vương Vũ Lâm, là sinh viên năm ba đại học kiến trúc . Mặc dù anh là cựu hội viên của hội cờ vây, nhưng gần đây đều bận rộn giúp giáo sư làm luận văn, còn tất bật tìm việc làm, nên có thời gian tham gia hoạt động, hôm chiêu tân chẳng qua là đến giúp một nghĩ tới, chỉ bằng gương mặt của anh ta mà đã chiêu mộ được nhiều nữ sinh như vậy cho hội cờ như mình cũng vì anh ta mới tham gia vào hội cờ vây… Hà Đường cảm thấy rất thẹn thùng, nhưng được gặp lại anh ta lần nữa, trong lòng cô vẫn là rất vui Vũ Lâm thấy Hà Đường, lại vẫn nhớ cô, anh giơ tay lên chào hỏi “Hi, Tiểu hòa thượng!”Từ đó về sau, mãi cho đến khi anh tốt nghiệp, “Tiểu hòa thượng” là cách gọi đặc biệt thuộc về Vương Vũ Lâm.******Rất nhanh đã đến trước ngày mở thầu, Vương Vũ Lâm triển khai một chút hạng mục cần chú ý với Hà Đường, để cô mang theo tiêu thư đi Trung Cần đóng nói “Đóng dấu xong rồi thì em cứ giữ cẩn thận. Trước 9 giờ sáng mai mang theo tiêu thư đến sảnh Tùng Trúc ở lầu 3 của khách sạn Nghiễm Thắng, đem nộp tiêu thư, chờ mở thầu, ký tên xác nhận xong thì có thể đi rồi, không có gì phức tạp, đừng khẩn trương.”Hà Đường từng theo đồng nghiệp tham dự qua mấy lúc mở thầu, hiểu được quá trình, nhất là vây tiêu, càng đơn giản hơn. Tiểu Huyền Cô đơn giản nhưng tôi thì muốn chết đây này, toàn dùng từ chuyên ngành, tôi đi chết cho cô coiNên cô tràn đầy lòng tin trả lời “Được!”Sau khi ăn cơm trưa, Hà Đường mang theo tiêu thư một lần nữa tới Cẩm Hoành Quốc Tế. Lần này, sau khi cùng cô gái ở quầy tiếp tân trao đổi, Tạ Vĩ Văn trực tiếp đi ra gặp ta dẫn Hà Đường đi phòng làm việc tổng hợp, sau khi cẩn thận kiểm tra tiêu thư, trưởng phòng bắt đầu đóng dấu. Tiêu thư tổng cộng có hơn ba đến bốn trang, mỗi trang đều phải xem xét kỹ càng rồi mới đóng dấu, cho nên rất tốn thời gian. Một hồi sau, Tạ Vĩ Văn đứng chờ bên cạnh thật nhàm chán, liền bắt chuyện tán gẫu với Hà ta liếc tiêu thư, nhìn giá cả trên đó, nói “Thầu nhỏ vậy mà Phú Dương cũng muốn tham gia?”Đây là công trình trang hoàng bên ngoài khách sạn Tạp Lệ bốn sao mới xây, số tiền trả giá khoảng chừng 360 vạn. Dù Hà Đường chỉ mới vào làm ở kiến trúc Phú Dương mấy tháng nhưng cũng hiểu rõ, hạng mục này cũng không được coi là nói “Công ty chúng tôi có điều kiện chỉ có thể làm công trình này thôi, hơn nữa dự án này chúng tôi làm xong, cấp trên cũng sẽ coi trọng. Đương nhiên, không thể so với Trung Cần rồi, công trình nhỏ như vậy công ty các anh chắc sẽ không tiếp nhận đâu.”Tạ Vĩ Văn không chút khiêm tốn gật đầu “Đúng vậy, dự án quá nhỏ, bây giờ có mấy công trình lớn đều muốn bộ phận công trình và bộ phận thiết kế của chúng tôi làm mà không giúp được. Thậm chí chúng tôi tìm không ra người để giúp các người mở thầu.”Hà Đường nhìn chung quanh một chút, hỏi ra nghi vấn của mình “Trung Cần chỉ có nơi này thôi sao?”“Dĩ nhiên không phải.” Tạ Vĩ Văn nói, “Ở Thành Nam, chúng tôi có một mảnh đất, toàn bộ công ty đều là ở đó, coi như là bộ phận lớn của Trung Cần, bộ phận công trình, bộ phận thiết kế, bộ phận kỹ thuật, những ngành trọng yếu đều nằm ở đó. Còn ở đây là chỉ là trụ sở chính của Trung Cần, chỉ có bộ phận nghiệp vụ, bộ phận nhân sự, cùng bộ phận tài vụ làm việc ở chỗ này.”“Ồ, thì ra là như vậy.” Hà Đường chợt hiểu ra, quy mô của kiến trúc Phú Dương so với Trung Cần nhỏ hơn một chút, nhưng chỗ làm việc so với Trung Cần ở Cẩm Hoành Quốc Tế lại lớn hơn nhiều, nên cô đoán mãi không ra tại sao một tầng lầu của Cẩm Hoành Quốc Tế làm sao có thể chứa hết nhiều người của Trung Cần như Vĩ Văn nói tiếp “Kỳ thật tách ra hai nơi làm việc như vậy cũng hơi phiền toái, nhưng vì ông chủ lớn chúng tôi…… Ờ, anh ấy thật sự thích nơi này.”Chủ nhiệm của văn phòng Trung Cần là một mỹ nữ, lúc này đã trừng mắt với Tạ Vĩ Văn, Tạ Vĩ Văn vội vàng ngậm Đường không rõ chuyện gì, nên cũng im lặng đi đóng dấu xong, Tạ Vĩ Văn giúp Hà Đường niêm phong tiêu thư , Hà Đường hướng Tạ Vĩ Văn nói lời cảm ơn, rồi rời khỏi Trung Cần.******Sáng thứ Hai, Hà Đường thật sớm liền chạy tới khách sạn Nghiễm Thắng, tìm được sảnh Tùng Trúc ở lầu ba, cô cố gắng bình tĩnh rồi bước là một phòng họp nhỏ, mọi người bên đấu thầu đã đến, Hà Đường nộp tiêu thư của Trung Cần rồi tìm một chỗ ngồi xuống chờ lâu sau, đại diện trả giá của các đơn vị cũng đến, người trả giá của kiến trúc Phú Dương là Vương Vũ Lâm, vì tiêu là Phú Dương khởi đầu vòng tiêu, cơ bản nắm chắc phần thắng, cho nên anh ta tự mình đến. Chờ mở hết tiêu, Vương Vũ Lâm còn muốn mời các đại diện đơn vị vây tiêu cùng ăn thủ tục được tiến hành theo trình tự. Không nghĩ tới lúc mở thầu, công ty Tân Cảnh Vạn mở báo giá ra , khiến cho rất nhiều người đang có mặt đều ngưng đọng trong lòng một Đường không hiểu có chuyện gì xảy ra, nhưng cô có thể cảm nhận được bầu không khí trong nháy mắt nổi lên biến hóa. Cách đó không xa, Vương Vũ Lâm đôi mày nhíu lại, ánh mắt sau tròng kính nhìn chằm chằm lên hình chiếu giá của các đơn vị mở thầu, ánh mắt hết sức bén tiêu một giờ, đại diện các đơn vị trả giá đang chờ đợi ở sảnh Tùng Trúc. Đến giờ, một người đàn ông trung niên mang giày tây cùng nhân viên làm việc của công ty đại lý đấu thầu đi vào, hướng về mọi người tuyên bố kết quả bình tiêu.“Tên thứ nhất là Trung Cần, tên thứ hai là Tân Cảnh Vạn, tên thứ ba là Phú Dương. Xin mời đại diện trả giá của 3 đơn vị này ở lại, những người khác có thể đi trước, xin mọi người giữ liên lạc, cám ơn.”Hà Đường bối rối, tiêu này hoàn toàn là Phú Dương nhảy vào, các đơn vị bồi tiêu mở giá đều là tính toán ra giá sao để cho Phú Dương đứng nhất. Bây giờ là tình huống gì đây? Trung Cần thứ nhất? Phú Dương chỉ có thứ ba?Hà Đường không nhịn được hướng tầm mắt đến Vương Vũ Lâm có ý hỏi, sắc mặt Vương Vũ Lâm so với khi nãy đã nhẹ nhàng một chút, anh ta thấy được ánh mắt của Hà Đường, nhưng chỉ là nhìn cô gật đầu một là ý gì? Ý anh là muốn cô tùy cơ ứng biến sao?Khi Hà Đường lên ký tên, người đàn ông trung niên mặc âu phục của đơn vị nghiệp chủ kia gọi cô lại.“Cô là đại diện trả giá của Trung Cần?”Hà Đường dừng bước, gật đầu “Đúng vậy, tôi họ Hà.”“Hà tiểu thư thật trẻ tuổi, tôi là Kiều Thắng Xương, lần này thật không nghĩ tới, chúng ta còn có thể cùng Trung Cần cùng nhau hợp tác, thật vinh hạnh.”Ngữ khí của ông ta rất thành khẩn, trong lời nói lộ ra tin cậy đối với Trung Cần. Hà Đường khẽ mỉm cười, không lên tiếng, lúc này cười ngây ngô có thể chiến thắng hết Vũ Lâm không một tiếng động đi tới bên cạnh họ, cách đó không xa, Hà Đường hơi an tâm, nghe được Kiều Thắng Xương nói “Không biết Tần tổng dạo này thân thể thế nào, tôi đã một năm không liên lạc với anh ta.”Hà Đường căn bản không phân biệt được anh ta nói là Tần đổng hay Tần tổng. Thật ra cô hoàn toàn không biết hai người này khác nhau, trong đầu đang nghĩ tới bộ dáng của Tần Miễn, thân thể anh ta cường tráng như vậy sao có thể có chuyện gì chứ, vì vậy trả lời ngay “Anh ta khỏe lắm.”Kiều Thắng Xương gật đầu một cái “Vậy thì tốt. Công trình lần này do các người làm, tôi rất yên tâm. Lần trước hợp tác cùng quý công ty rất thành công, tôi vẫn đang suy nghĩ khi nào có thể sẽ cùng Tần tổng hợp tác, chẳng qua không nghĩ tới lại là một công trình nhỏ như vậy.”Hà Đường tiếp tục cười ngây ngô “Ha ha, chúng tôi cũng rất vinh hạnh.”Lúc này nhân viên của đại lý cơ cấu đấu thầu đi đến, gọi Hà Đường đi qua ký tên này nọ, Hà Đường vội nói "Quản lí Kiều, tôi đi trước, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."“Được. Gặp lại sau.” Kiều Thắng Xương ha ha cười một tiếng, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại gọi Hà Đường. Ông ta rút ra một tấm thiệp mời từ công văn trong túi xách đưa cho Hà Đường, “Đúng rồi Hà tiểu thư, đây là tối mai D thị có mở một buổi đấu giá trang sức. Ở đây tôi có mấy tấm thiệp mời, tôi cảm thấy, cô là cô gái còn trẻ như vậy, đối với những sự kiện thế này chắc hẳn cảm thấy hứng thú, có thời gian thì đi tham dự một chút đi.”Hà Đường nhìn Vương Vũ Lâm một cái, người phía sau khẽ gật đầu, Hà Đường nói tiếng “Cảm ơn”, rồi nhận thiệp đi sau khi làm xong tất cả thủ tục, Hà Đường nhất thời cũng không biết nên đi đâu, lúc ngồi ở trạm xe buýt chờ xe, Vương Vũ Lâm gọi điện tới.“Quản lý Vương!” Hà Đường nhận, “Sao Phú Dương lại không trúng thầu?”Vương Vũ Lâm thanh âm rất thấp “Tân Cảnh Vạn có nhúng tay vào, bọn họ ra giá vốn là xếp hàng thứ nhất, cơ cấu đại lý đấu thầu nghĩ biện pháp khấu trừ bọn họ, mới để cho Trung Cần thăng lên thứ nhất.”“Ờ…… vậy làm sao bây giờ?”“Không sao cả, Trung Cần trúng thầu chẳng khác nào chúng ta trúng thầu, anh sẽ liên hệ với bên Tần đổng.” Nói tới đây, Vương Vũ Lâm cười một tiếng, “Tiểu Hà, vừa rồi em biểu hiện rất tốt.”Hà Đường trong lòng nhè nhẹ ngọt ngào “Không phải đâu, thật ra em rất hồi hộp.”Vương Vũ Lâm nói “Bộ dáng như vậy, em về công ty trước đi, anh muốn mời những người khác ăn cơm, sau khi trở về cũng không cần nói với người khác những chuyện này, hiểu chưa?”“Hiểu.”“Ừ, vất vả rồi, gặp lại sau.” Vương Vũ Lâm đang muốn cúp điện thoại, Hà Đường kêu lên, “Ơ, ơ quản lý Vương, vậy cái thiệp mời ngày mai đó, làm sao bây giờ?”Vương Vũ Lâm nhanh chóng nói “Nếu em rảnh rỗi, đi đến đó một chút cũng tốt.”“A ……”“Yên tâm, anh cũng sẽ đi.” Thanh âm ôn hòa của Vương Vũ Lâm khiến trong lòng Hà Đường an định, “Dĩ nhiên, chúng ta phải giả bộ như không quen biết.”
[Văn Án] Edit Diệu Huyền Số chương 119 chương chưa tính pn Nguồn convertTàng Thư Viện Tình trạng bản gốc đã hoàn Giới thiệu Giấc mơ của bạn là gì? * Hà Đường “Tôi nghĩ muốn tìm một người chồng tốt, có một căn nhà nhỏ, có một đứa con sống an an ổn ổn cả đời” Vương Vũ Lâm “Tôi nghĩ muốn có một sự nghiệp thật thành công, trở nên nổi bật, cho dù thành công đó phải dùng thủ đoạn để đoạt được. Tôi muốn làm cho những người từng coi thường mẹ và tôi họ phải hối hận, trả lại cho họ gấp bội” Sử Mộng Nghiên “Tôi chưa bao giờ đặt kì vọng vào giấc mơ, tất cả cũng chỉ là hư vô. Cuộc sống trước mắt chính là hiện tại, luôn tin vào chính mình, vĩnh viễn biết mình muốn nhất là cái gì” Tần Miễn “Tôi muốn ngày nào cũng ngủ thật ngon, mỗi ngày đều có thể đi câu cá, phơi nắng, ngồi ở bên bờ sông cả ngày, cho dù không câu được cá cũng không sao” Tề Phi Phi “Tôi nghĩ muốn nói thật nhiều chuyện với Tần Miễn, anh ấy không cần mỗi lần nhìn thấy tôi đều trốn tránh” Tần Lý “Tôi nghĩ muốn được đi đường” Nhân vật chính Tần Lý, Hà Đường. Phối hợp diễn Tần Miễn, Tề Phi Phi, Vương Vũ Lâm. * Chỗ này ta cũng không biết dịch sao nữa. Trong bảng convert thì là chữ “ngươi” nhưng mà Diệu Huyền thấy chữ “ngươi” thì giống truyện xuyên không với cổ đại quá, mà truyện này là truyện hiện đại nên Diệu Huyền dịch thành “bạn” luôn. Có ai biết xưng hô sao cho chính xác nhất không? Giúp ta với. Truyện này tuy chậm nóng nhưng một khi đã nóng thì khó dứt ra và ta là một minh chứng mê quá mới edit, có ngọt có ngược cũng có thịt, may là kết cục HE. Nên mọi người cứ yên tâm mà nhảy hố. Ta sẽ không drop nên mọi người cứ yên quên, truyện này có vài ngoại truyện, ta quên đếm là nhiêu ngoại truyện rồi nên mọi người cứ chờ chính văn xong ta sẽ đăng ngoại truyện. Đọc Tiếp
truyện hà tần hợp lý