Hồ Mộng Hoa từng đưa ra khái niệm "văn xuôi tản mạn". Ông chỉ ra rằng "loại văn xuôi này là loại văn xuôi có logic, lập luận rõ ràng, thậm chí có lập luận kịch liệt, nhưng thực chất không phải là phản biện hay lập luận lôgic". Anh cũng nói thêm rằng viết văn xuôi cũng giống như đọc báo hoặc nghe một số tin tức từ bên ngoài. Nguyễn Minh Loan sưu tầm Tản mạn về hà nội ---Tháng 3 năm 2007--- Nguyễn Minh Loan sưu tầm Tản Tản văn về Hà Nội - Giáo án khác - Nguyễn Minh Loan - Thư viện Giáo án điện tử Tản Mạn: Cúc Họa Mi gọi Đông về với phố Hà Nội Tản mạn về hoa Cúc Họa Mi gọi đông về trên phố Hà Nội hay. Bài viết nói lên cảm xúc khi ngắm những chiếc xe chở cúc họa mi trên khắp các ngã đường ở HN. Chút tản mạn về Mùa Thu Hà Nội qua những câu ca, lời thơ hay Chút tản mạn về Mùa Thu ở Hà Nội qua những vần thơ, câu ca hay. Phở Hà Nội ( Ảnh: Internet) Nhớ lắm những ngày cùng đồng nghiệp rảo bước trên con đường ngập màu xanh của lá sấu để trở về xóm trọ. Ngay từ đằng xa, mùi thơm nức mũi của phở như có một sức quyến rũ diệu kỳ, hối thúc bước chân ghé lại cửa hàng để thưởng Nguyễn Trương Quý vốn là cái tên rất quen thuộc với những độc giả ưa thích đọc tản văn về Hà Nội và những người thích tìm hiểu về Hà Nội, đặc biệt là từ những góc nho nhỏ rất riêng của thành phố này. Vì sao? - Thông điệp nào trong văn bản Câu chuyện về thần núi tản viên có y nghĩa nhất đối với bạn,Ngữ văn Lớp 10,bài tập Ngữ văn Lớp 10,giải bài tập Ngữ văn Lớp 10,Ngữ văn,Lớp 10 SV8f. Chẳng thơm cũng thể hoa nhài Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An…Ai mà chẳng biết câu ca xưa ca ngợi nét đẹp thanh lịch của người Hà Nội và truyền thống văn hoá ngàn đời của người dân thủ đô. Lại có câu “ Người là hoa của đất…” để nói về hoa và con người Hà Nội. Mong sao hoa cứ đẹp như người và con người sẽ mãi được tôn vinh cùng hoa. Sau 10 năm sát nhập và mở rộng địa giới của Thủ đô Hà Nội, nét đẹp thanh lịch của người Tràng An và Xứ Đoài có bị pha tạp? Chắc chắn sự lịch lãm và tinh tế sẽ luôn gắn với vẻ đẹp văn hoá cổ xưa và nét đẹp hiện đại của Hà Nội để nét đẹp truyền thống được kế thừa và nâng cao thêm. Vẻ đẹp ấy hội tụ cả sự hào hoa, lãng mạn xưa và nay cùng những giá trị nhân văn ngàn đời của thủ đô. Khi nói tới sự tinh tế, yêu đời và tính nhân văn của người Hà Nội, đặc biệt là những giá trị tinh hoa, thơm tho, tinh tuý và hồn cốt của con người Tràng An và Xứ Đoài ta không thể không nhắc tới vẻ đẹp của hoa. Nói đôi lời về hoa và người Hà Nội như vậy để ta hiểu thêm vẻ đẹp và sự tinh tế của mỗi loài hoa. Bạn có bao giờ quan sát kỹ về nét đẹp của từng loại hoa trên phố Hà Nội và hoa trong mỗi căn nhà khi mùa về? Bạn cảm nhận như thế nào về mỗi loại hoa trên phố và nghĩ về thân phận mỗi con người đều gắn bó với nhau và với hoa ra sao? Tôi muốn chia sẻ những suy ngẫm và chút cảm xúc trước vẻ đẹp của hoa trong ngày xuân chỉ khoe sắc thắm trong những khu vườn tít xa tận ngoại ô, nơi Hà Tây, Xứ Đoài, hay tận Sóc Sơn…Mỗi loài hoa trên phố Hà Nội cũng rất đẹp. Chúng mang theo hơi thở của mùa và lặng lẽ làm duyên làm dáng cho thành phố trở nên bớt căng thẳng ngột ngạt và dường như bớt đi cả sự ồn ào và bụi bậm. Hoa phượng vĩ đỏ rực, hoa sữa trắng xanh mơ màng, hoa bằng lăng tím mộng mơ, hoa điệp vàng sang trọng, hoa ban đỏ nhớ xuân Tây Bắc, hoa sấu từng chùm nhỏ nhớ tuổi thơ và mùa hè…Mỗi loài hoa gợi nhớ mot sắc màu của yêu thương và hoài niệm. Hoa trên những con phố Thủ đô luôn nở rộ trên những đại lộ, bên khoảnh hiên của những ngôi nhà hay thấp thoáng trên từng ô cửa sổ, thậm chí trên cả những vòm ban công chật chộinhất Mỗi loài hoa đều thấm đẫm vẻ đẹp tâm hồn con người Việt Nam chúng ta và mỗi người hãy nâng niu, chăm sóc và hãy biết thưởng ngoạn những vẻ đẹp của chúng. Hoa trong mỗi căn nhà còn được chăm sóc và nâng niu hơn. Đằng sau vẻ đẹp của mỗi loài hoa, ta thấy như thấp thoáng bóng hình của những người phụ nữ. Người chơi hoa phải biết trân trọng và nâng niu chúng như nâng niu người phụ nữ của mình. Chẳng thế mà nhiều nhà thơ đã dâng đầy cảm hứng trước hoa. Nhà thơ Đàm Khánh Phương là một ví dụ, ông đã có những câu thơ hay để “ Tạ lỗi trước hoa”Không chỉ là hương thơm nồng nàn của “Hoa Sữa” dìu dặt trong ca khúc của nhạc sỹ Hồng Đăng, mỗi khi nhắc tới Hà Nội, còn có bao loài hoa khác rất phong phú đủ các sắc màu đang hé nở và rộn ràng báo hiệu mùa đã về trên phố. Đêm Hà Nội trở nên thi vị hơn với bao làn hương quyến rũ mà từng loài hoa vẫn phảng phất tỏa hương trong đêm như hương ngan ngát của dạ lan hay thiết mộc lan… Mùa hè dường như cũng đỡ oi bức những ngày mưa kéo dài, mùa hè lại về với cái nắng vàng đổ lửa chói chang . Từng chùm phượng vĩ đỏ rực cùng tiếng ve ngân như báo hiệu mùa thi cùng những ngày nghỉ hè đang tới. Những hàng Bằng Lăng mới trồng trong nhiều năm gần đây đang phô sắc tím tưng bừng trong tán lá xanh mát. Còn những cây phượng vĩ thì dường như nhiều tuổi hơn và cũng trầm tư hơn với thân hình xù xì mang đậm những dấu vết thời gian. Ấy thế, nhưng khi sắc đỏ của chúng cháy rực trên nền trời cao xanh thì chẳng có loài hoa nào sánh kịp. Có lẽ chúng có tính cách mạnh giống như những phụ nữ tuổi trung niên bởi sự cháy hết mình cho tình yêu chăng? Sự mặn mà của loài hoa rực lửa ấy càng đẹp hơn khi ta nhìn xuyên qua tán lá xanh mỏng manh của phượng vĩ để ngắm bầu hoa Điệp nở vàng rực từng chùm cũng rất cây Điệp Vàng được trồng rất nhiều trên các con phố đang dịp được bùng nổ những chùm hoa thật bắt mắt Loài hoa Điệp Vàng dưới nắng hè như đang nở bung lại được thiên nhiên điểm xuyết thêm những dãy nụ xinh xinh màu nâu, hai gam màu tạo thành sự đặc trưng rất đặc biệt. Chúng cứ khoe màu vàng rực và như khắc khỏa cháy hết mình trong nắng. Kìa, bạn hãy nhìn bầu trời mùa hạ trên đầu, có vẻ như cao xanh hơn và từng cụm mây trắng cũng trở nên bồng bềnh hơn. Dạo quanh Hồ Gươm ta sẽ thấy những sắc hoa ven hồ với đủ các gam màu bắt mắt như tím, đỏ, vàng, trắng …càng trở nên nổi bật giữa nền trời xanh với bồng bềnh từng cụm mây trắng. Có một người trẻ tuổi đang ngồi thả hồn bên giá vẽ, chắc là sinh viên trường Nghệ thuật hay hội họa nào đó. Thiên nhiên và con người Hà Nội nơi đây chắc chắn sẽ là nguồn cảm hứng cho những bức tranh của anh thêm sống động và thêm phong phú khi phác họa về vùng đất Thủ đô. Hoa và người dường như đang rực rỡ trong nắng hoa để nghĩ về người. Hà Nội thiếu hoa dù chỉ một ngày cũng là tẻ nhạt. Hoa cũng có số phận riêng và mang hồn của chúng đến với muôn loài xung quanh. Nếu bạn lặng im ngắm nghía và trân trọng từng vẻ đẹp của chúng, bạn sẽ thấy mỗi loại có hình dáng, màu sắc, hương vị và tính cách của chúng rất khác nhau. Chúng đều có thân phận và sự hấp dẫn riêng trong vũ trụ này sau những dâng hiến hết mình, thậm chí ngay cả từng bông hoa dại mà bạn hờ hững bước qua. Thử nghĩ xem, cuộc sống của chúng ta sẽ trở nên khô cứng, nhạt nhẽo, buồn tẻ nếu thiếu vắng các loài hoa hay thậm chí chỉ là vài bông hoa cỏ. Có thể bạn sẽ nghĩ rằng tôi nói quá lên chăng hay sẽ cười nhạo tôi vì sự quá mơ mộng ở thời buổi kinh tế thị trường với nỗi lo cơm áo gạo tiền này. Nhưng ngẫm kỹ lại mà xem, bạn sẽ thấy có lý vì chẳng có nhà ai trong thời buổi này mà trong nhà lại không có ít nhất một cành hoa, chí ít cũng là một bông hoa, như nụ cười thân thương nở trong mỗi nhà….Tiếc thay những làng hoa Hà Nội có tự bao đời nay đã dần mai một. Còn đâu một làng hoa Ngọc Hà với nghề truyền thống trồng hoa với rực rỡ sắc màu của đào, quất, cúc, hồng mỗi độ xuân về? Ngay cả những làng hoa Nghi Tàm, Nhật Tân cũng đang dần bị thu hẹp và có nguy cơ xóa sổ trong nhịp sống đô thị hóa và những công trình xây dựng cao ngất ngưởng. Còn đâu những gánh hàng hoa trên vai những người đàn bà dịu dàng và tần tảo vẫn thong dong đi trên hè phố, các chị đâu còn được chở hương sắc bốn mùa của thiên nhiên vào trong nỗi nhớ của những người đi xa Hà Nội như một hình ảnh nên thơ? Nỗi nhớ da diết ấy không chỉ xa xót với những người trồng hoa, mà như cồn lên trong lòng những người yêu hoa và những người thích thưởng hoa như một thú tao nhã rất đặc trưng không thể thiếu của Hà Nội- Tràng An và Xứ Đoài ngày nhiên và con người đã tạo ra bao loài hoa đẹp cho đời nhưng tâm hồn người Việt còn đẹp hơn hoa. Chắc hẳn ai cũng biết câu“Người là hoa của đất” để nói về vẻ đẹp của con người Việt Nam gắn bó với thiên nhiên và vũ trụ nói chung và gắn với vẻ đẹp của những người phụ nữ nói riêng. Mùa về mang theo những loại hoa đặc trưng rất khác nhau được những người bán hoa chở vào trong phố bằng những chiếc xe đạp. Bây giờ hầu như rất ít khi ta thấy lại hình ảnh những chị thôn nữ gánh hàng hoa thong dong trên hè phố Thủ Đô như ngày xa sống đô thị hóa đã làm mất dần những hình ảnh dịu dàng và thơ mộng ấy. Nhu cầu về hoa trong thành phố thì lại tăng lên và hàng loạt những cửa hàng bán hoa tươi gói sẵn được dịp lên ngôi ở khắp nơi trong thành phố. Có lẽ vì mỗi loại hoa đều mang một thông điệp riêng, một vẻ đẹp riêng, một hương sắc riêng và mang cả sự hoài niệm, mong manh nhất cho dù có cả một loài hoa mang tên là Bất Tử. Hoa đẹp đến mấy rồi cũng sẽ lụi tàn, điều đó âu cũng là quy luật vốn có của tạo hóa và vạn vật trên đời. Mong sao người thưởng hoa biết nâng niu và không vùi dập hoa… Con người khi đứng trước một bông hoa đẹp đều ít nhiều xao động và yêu thích. Ngay cả cái chết cũng đẹp hơn, trang trọng hơn vì có hoa. Rồi thì sẽ đến ngày mà bất cứ ai cũng được viếng thăm phút cuối bằng hoa để giã từ thế gian. Có lẽ hoa cũng như con người, luôn mang vẻ đẹp của sự hiện hữu mà vô thường. Thử hỏi cuộc đời này nếu không có hoa thì cuộc sống sẽ trở nên nhạt nhẽo và cô đơn đến đâu?Mùa xuân đang về bên thềm nhà. Người bên hoa và hoa bên người. Yêu lắm, tinh tế lắm, hoa và người Hà Nội. Ngoài kia, mỗi loài hoa xinh xinh đang chở mùa về trên Hồng đổ vào ký ứcỞ đầm Vạc viết cho cò Tại buổi lễ trao giải cuộc thi viết Món ngon Hà Nội ngày tại Hà Nội, bà Đặng Thị Phương Thảo, Phó tổng biên tập Báo Thanh Niên, vô cùng tự hào về những tác phẩm dự thi. Bà cho biết, nhiều tác giả cùng chọn một món truyền thống nổi tiếng của Hà Nội làm đề tài, như phở, bún ốc, bún thang, bún chả que tre, chả cá, cốm... Cũng có những bài viết về đặc sản địa phương với chỉ dẫn địa lý như các món ăn từ sấu Hà Nội, bánh dày Quán Gánh, hồng xiêm Xuân Đỉnh, húng Láng, kem Tràng Tiền, nem Phùng, đậu Mơ... Có bài lại viết về món ăn mới xuất hiện và thịnh hành trong khoảng chục năm gần đây như vịt om sấu, ngan cháy tỏi, nem chua rán… “Các bài dự thi cho thấy một “bản đồ ẩm thực Hà Nội” trong lòng công chúng”, bà Thảo cho biết. Phó tổng biên tập Báo Thanh Niên Đặng Thị Phương Thảo bìa phải và Chủ tịch Hội đầu bếp VN Nguyễn Thường Quân bìa trái trao giải nhất cho tác giả Tạ Thị Thanh Hải Ngọc Thắng Những bài dự thi, đặc biệt là 30 bài vào chung khảo, được đánh giá cao về cảm xúc, dấu ấn cá nhân. Đó là câu chuyện về món thịt quay Hàng Buồm mà bố lâu lâu lại mua về cho gia đình ăn trong thời kỳ bao cấp. Ở đây, không chỉ gặp lại tình cảm của nhân vật, mà còn cả một lịch sử đô thị Hà Nội. Thịt quay trong bài viết không chỉ là món ngon nhớ lâu mà còn là nỗi nhớ, tình thương gia đình, là tình yêu của người cha hết lòng vì các con. Câu chuyện món phở cuốn cũng trở nên rưng rưng với nhân vật là cô gái nhỏ đã đi học tại Nga. Một bài thi khác lại kể về nỗi nhớ món bún chả que tre. Đây là món ăn Hà Nội xưa tưởng chừng đã thất truyền, nhưng giờ đây được nhân lại. “Nỗi nhớ ẩm thực Hà Nội, do đó không chỉ là câu chuyện của Hà Nội, mà đã trở thành câu chuyện xuyên quốc gia”, bà Thảo nói. Nghệ nhân ẩm thực Phạm Thị Ánh Tuyết đánh giá rất cao việc các thí sinh tìm hiểu, quan sát, mô tả kỹ thuật nấu nướng các món ăn. “Ví dụ như các thí sinh tả về cốm, tả về cách làm giò mo… rất tỉ mỉ. Nhiều người chưa bao giờ được nhìn thấy có thể hình dung được cách nấu nướng qua các bài thi. Đặc biệt là món giò mo không còn nhiều người biết như trước nữa, thì qua cuộc thi sẽ được lan tỏa”, bà Tuyết nói. Ban Biên tập Báo Thanh Niên, Ban tổ chức cuộc thi Món ngon Hà Nội trân trọng cảm ơn các nhà tài trợ đồng hành. Xin trân trọng cảm ơn các thương hiệu Công ty CP Euro Window, Công ty CP Địa ốc Hải Đăng, Công ty CP Khai Sơn, Công ty CP Tập đoàn Danko, Nhà hàng Hà Nội Xưa đã đồng hành cùng chương trình. Xin cảm ơn các chuyên gia, nhà văn, nhà sử học đã cùng chúng tôi nâng niu, chọn lọc từng bài viết để trao những giải thưởng quan trọng nhất. Nhiều thí sinh còn trực tiếp nấu món ăn Hà Nội mình thương nhớ để chụp ảnh gửi trong bài dự thi. Điều này cho thấy nét đặc sắc ẩm thực của Hà Nội không những không bị mai một mà còn được tiếp tục giữ gìn và trao truyền mãi mãi. “Tôi có một người bà sống ở phố Lương Sử. Bà nấu ăn rất ngon và tôi học được nhiều cách nấu, cách ăn khi qua chơi cùng bà. Tôi học được nhiều hơn về ẩm thực Hà Nội qua đó”, thí sinh Lê Thị Hà tâm sự. Chị là người có 26 bài dự thi, cũng là người nhận giải nhì và giải Bài viết được bạn đọc yêu thích nhất. NSƯT Xuân Bắc trao hoa cho tác giả Lê Thị Hà trái, người nhận giải nhì và giải Bạn đọc yêu thích Sân chơi văn học giữ di sản Tổng kết cuộc thi, bà Đặng Thị Phương Thảo cho biết “Phần lớn các tác giả là người viết không chuyên, không thuộc Hội Nhà văn. Tuy nhiên, họ lại là những người gắn bó với việc viết. Có tác giả đã là “người quen” của các cuộc thi trên Báo Thanh Niên nhiều năm nay, đồng thời là thành viên tích cực của một số hội nhóm viết văn trên mạng như nhóm Tản văn hay, nhóm Quán chiêu văn. Điều đó cũng chứng tỏ sức lan tỏa của những sân chơi văn học qua các cuộc thi viết do Báo Thanh Niên tổ chức”. Giám khảo Trần Hữu Việt, Trưởng ban Văn trẻ Hội Nhà văn VN, đánh giá do là tác giả không chuyên nên khi thấy gì, cảm nhận ra sao, tương tác với món ăn thế nào họ đều viết hết ra. Điều đó mang tới cảm xúc rất tươi mới của ngày hôm nay. “Ngày nay, chúng tôi hay nói là có một dòng văn học tản văn. Thực sự những bài viết trong này là những tản văn đẹp về món ăn Hà Nội. Qua đó chúng ta thấy rõ một văn hóa Hà Nội, một lịch sử của Hà Nội, một thói quen, một phẩm chất của những người Hà Nội qua những món ăn này”, ông Việt nói. Nghệ nhân ẩm thực Phạm Thị Ánh Tuyết đánh giá cuộc thi cho thấy tín hiệu tích cực là người trẻ rất trân trọng món ăn truyền thống. “Chúng tôi bây giờ cũng là lứa tuổi cao rồi. Tôi thấy rằng các bạn trẻ làm sao mà giữ lấy di sản ẩm thực Hà Nội. Các cụ có câu “cha truyền, con nối”. Các thế hệ trẻ sau mà nối tiếp được truyền thống của thế hệ chúng tôi thì đấy là một điều rất vui”, bà Tuyết nói. KẾT QUẢ CUỘC THI Cuộc thi viết Món ngon Hà Nội do Báo Thanh Niên tổ chức, diễn ra từ ngày - Từ 690 bài viết dự thi, 30 bài viết đã được chọn vào vòng chung khảo. Ban giám khảo đã chấm chọn và trao 1 giải nhất, 2 giải nhì, 3 giải ba, 5 giải khuyến khích và giải Bài viết được bạn đọc yêu thích. 1 giải nhất Xôi đỗ đen gói trong lá sen già của tác giả Tạ Thị Thanh Hải. 2 giải nhì Cốm Hà Nội và nỗi lòng người xa xứ của tác giả Lê Thị Hà; và Kem Tràng Tiền - dư vị tình đầu của tác giả Cao Thị Nga. 3 giải ba Bún ốc nguội - một nỗi nhớ thương của tác giả Lê Thị Thanh Huyền; Nhớ gánh bún ốc xưa của tác giả Chung Chí Thành; và Thơm lừng gánh cháo sườn trên phố Hàng Bồ của tác giả Lê Thị Ngọc Hà. 5 giải khuyến khích Hương xưa bánh vợ bánh chồng của tác giả Phạm Thị Thúy; Bánh tôm Hồ Tây ngất ngây ký ức của tác giả Mai Đào; Bánh trôi Tàu phố cổ Hà Nội của tác giả Nguyễn Thị Giang; Dân dã bánh dày Quán Gánh của tác giả Trần Thị Thúy Vân; và Bánh chả - tên nghe là lạ mà ăn là mê của tác giả Nguyễn Thị Thùy Trang. Giải Bạn đọc yêu thích Món cháo đặc biệt ăn bằng đũa của tác giả Lê Thị Hà. NSƯT Xuân Bắc, Giám đốc Nhà hát kịch VN, Phó chủ tịch Hội Liên hiệp Thanh niên VN, vô cùng tâm đắc với cuộc thi Món ngon Hà Nội. Ông Bắc chia sẻ “Tôi đã đọc và theo dõi nhiều chương trình, nhiều cuộc thi trên Báo Thanh Niên. Bao giờ cũng là những chương trình cực kỳ táo bạo nhưng chính xác và đúng thời điểm. Ẩm thực là thứ dễ bộc lộ văn hóa của mình nhất. Ở Hà Nội có quá nhiều món ngon. Bay đi bay lại không khó nữa nên có những người bay ra Hà Nội chỉ để ăn ốc. Hay những người ở xa chỉ thèm lá nem Hà Nội, hay riềng để nấu món Hà Nội. Phải nói Báo Thanh Niên đã làm chương trình gì cũng đều nét căng”. Giám khảo Dương Trung Quốc, Phó chủ tịch Hội Khoa học Lịch sử VN, chia sẻ “Có một quan niệm lúc đầu tôi băn khoăn thế nào là món ăn Hà Nội. Món cháo ăn bằng đũa là ở Hà Tây, thì nó có phải ở Hà Nội? Phở gốc Nam Định, bún thang có gốc Hưng Yên… tại sao về Hà Nội lại thành món Hà Nội? Nên trong cuộc thi có chuyện viết về những món ăn của Hà Nội đang phát triển. Đó cũng là một đóng góp lớn của cuộc thi”. Chào bạn đến với danh mục "Hà Nội" trên trang web - Nơi lưu trữ những bài viết hay về Hà Nội, như Thơ viết về Hà Nội lãng mạn; Tản mạn về Hà Nội hay, nhiều cảm xúc; Những status ngắn về Hà Nội ý nghĩa,. Văn Thơ & Status Viết Về Hà Nội Hay, Ý Nghĩa. Những bài thơ hay nói về Mùa Đông ở Hà Nội với sự cô đơn, buồn Tuyển chọn những bài thơ nói về Mùa Đông ở Hà Nội với sự cô đơn, buồn bã, nhớ người yêu đang ở xa. Thơ Mùa Đông đang về với Thủ Đô. Chùm thơ Hà Nội Mùa Đông hay đặc sắc, tự sáng tác luôn nha bà con Tuyển chọn những bài thơ viết về Hà Nội Mùa Đông thật hay và cảm xúc. Khung cảnh Hà thành khi vào Đông như thế nào nhỉ? Mời bạn bấm xem nè! Chùm thơ miêu tả Cúc Họa Mi ở Hà Thành với cái lạnh của mùa Đông Những bài thơ miêu tả vẻ đẹp của hoa Cúc Họa Mi ở Hà Nội trong không gian giá lạnh của Mùa Đông. Những vần thơ cúc họa mi hay nhất! Tản Mạn Cúc Họa Mi gọi Đông về với phố Hà Nội Tản mạn về hoa Cúc Họa Mi gọi đông về trên phố Hà Nội hay. Bài viết nói lên cảm xúc khi ngắm những chiếc xe chở cúc họa mi trên khắp các ngã đường ở HN. Chút tản mạn về Mùa Thu Hà Nội qua những câu ca, lời thơ hay Chút tản mạn về Mùa Thu ở Hà Nội qua những vần thơ, câu ca hay. Bài viết ý nghĩa về Hà Nội Mùa Thu với những câu nói hay, đầy tâm trạng. 1001 bài thơ 8 chữ viết về Hà Nội yêu thương, ca ngợi thủ đô HN Tuyển chọn những bài thơ 8 chữ viết về Hà Nội yêu thương với những lời thơ ca ngợi hay nhất. Thơ bát ngôn nói về Hà Nội chọn lọc, tự sáng tác. Chùm thơ Hà Nội Mùa Thu hay, tình thơ lãng mạn khi Thu về với Thủ đô Tuyển tập những bài thơ Hà Nội Mùa Thu hay với những sáng tác mới nhất. Chùm thơ tình lãng mạn đặc sắc khi Mùa Thu về với thủ đô Hà Nội. Thơ tháng 5 Hà Nội hay, chùm thơ Hà Nội mùa Hạ giữa độ Tháng Năm Tuyển chọn những bài thơ Tháng 5 Hà Nội hay. Chùm thơ viết về Mùa Hạ ở Hà Nội giữa độ Tháng Năm ngập tràn cảm xúc với những sáng tác mới. Thơ Tháng Tư Hà Nội hay, loạt thơ tình viết về Hà Nội khi tháng 4 về Tuyển chọn những bài thơ Tháng Tư Hà Nội hay. Chùm thơ tình viết về Hà Nội khi tháng 4 về với những sáng tác mới nhất, đầy tâm trạng và cảm xúc. Tự Sự Nhớ Về Hà Nội Bài viết tự sự nói lên nỗi nhớ về Hà Nội của tác giả trong những năm còn nhiều khó khăn. Đó là tình cảm chân thành gửi về Hà Nội. Viết về Ô Quan Chưởng cửa ô duy nhất còn tồn tại ở Hà Nội Đây là bài viết hay và chi tiết nói về Ô Quan Chưởng - tên cửa ô duy nhất còn tồn tại ở Hà Nội, là dấu vết của thành Thăng Long xưa. Những chùm thơ, tản văn, status viết về Hà Nội mới hơn sẽ được chúng tôi cập nhật tại đây để các bạn tiện theo dõi và tìm đọc. Xin cám ơn độc giả đã ủng hộ trong nhiều năm qua.. – Xin thú thật một điều rằng, đến giờ phút này tôi vẫn chưa có dịp được ra Hà Nội lần nào cả, mặc dù cũng đã đôi lần tôi quyết khăn gói gió trăng lên đường. Và rồi… đành lỗi hẹn với ba mươi sáu phố phường, với người Hà Nội, cho đến tận bây giờ! Tác giả Trang Thùy Hà Nội trong tôi, đó là những hình ảnh tôi thu thập được thường xuyên trên ti-vi, báo đài, sách vở. Hà Nội trong tôi, đó là từ những bài hát tôi vẫn thuộc nằm lòng. Những bản tình ca, tình đất nước với những cung bậc lãng mạn sâu lắng thiết tha nhạc sĩ Trịnh Công Sơn với Nhớ mùa thu Hà Nội, Đoản khúc thu Hà Nội. Hà Nội mùa thu của nhạc sĩ Vũ Thanh, Có phải em mùa thu Hà Nội của nhạc sĩ Trần Quang Lộc phổ thơ thi sĩ Tô Như Châu, Im lặng đêm Hà Nội thơ của Phạm Thị Ngọc Liên được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc… Và còn nhiều, nhiều lắm những bản nhạc nổi tiếng về Hà Nội tôi được biết bên cạnh những bài hát ngọt ngào sâu lắng về xứ Huế quê tôi. Cũng thật lạ, mỗi dịp gặp gỡ bạn bè giao lưu văn nghệ tôi vẫn thường thích hát nhạc Hà Nội, và bạn tôi vẫn thường khen rằng giọng tôi hát nhạc về Hà Nội nghe rất hợp, phải chăng do tôi vốn có chất giọng dày và đặc biệt Hà Nội luôn là một Thủ đô chiếm trọn cảm tình yêu mến trong tôi. Nhắc đến Hà Nội, tôi hình dung mùa thu Hà Nội với tiết trời dịu mát, những đôi nhân tình nắm tay nhau đi dưới những “cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ mái ngói thâm nâu”. Nhớ về Hà Nội, tôi tưởng tượng cảnh mua bán tấp nập của ba mươi sáu phố phường nườm nượp kẻ bán người mua, “mộc mạc thôi mà sao tôi bồi hồi, mộc mạc thôi mà bâng khuâng nhớ mãi!” Nghĩ về Hà Nội, tôi hình dung những góc phố cổ kính rêu phong, những hàng hoa sữa, hoa ngọc lan lặng lẽ toả hương trong đêm, cho môi ai thêm ngọt ngào những lời thầm thì say đắm. Nghĩ về con người Hà Nội, tôi nghĩ ngay đến những nàng con gái Hà thành, với làn da mịn màng trắng trẻo, giọng nói nhẹ nhàng như mật ngọt rót vào tai “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài/ Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”. Tôi nghĩ đến những câu mời chào xởi lởi của những người bán hàng quán, của những bát nước chè xanh, những môi cười lóng lánh răng hạt huyền đen nhánh, đầu vấn khăn đen của các bà, các cô – những con người thủy chung với những hồi ức của một Hà Nội xưa ngàn năm văn hiến. Vẫn luôn mang trong lòng ý nguyện mai này ra Hà Nội, tôi sẽ chậm rãi thả bộ đến những phố Hàng Đào, Hàng Lược, Hàng Trống… Tôi sẽ đạp xe quanh Hồ Tây để nghe mùi hương của gió từ Hồ Tây nhẹ thổi làn tóc tung bay. Không biết có còn không “tiếng leng keng tàu sớm khuya hướng ra Đống Đa Cầu Giấy” nhưng tôi tin dù sao với tình yêu Hà Nội luôn cháy bỏng trong tôi có lẽ trong khoảng lặng nào đó tôi sẽ bắt gặp khoảnh khắc tuyệt vời ấy, dù chỉ là trong mơ cũng đã là những phút giây bồi hồi nhớ mãi! Ước mơ một lần được đặt chân ra Hà Nội của tôi còn bắt nguồn từ Hà Nội băm sáu phố phường của tác giả tên tuổi Thạch Lam. Tôi mê những món hàng quà đặc trưng của phố phường Hà Nội, qua ngòi bút tài hoa đầy cảm xúc của nhà văn Thạch Lam tôi ước chi được tận mắt trải nghiệm món quà Hà Nội nổi tiếng cốm làng Vòng. Tôi hình dung từ những hạt nếp tròn mẩy của đất trời ban cho con dân trăm họ, những người dân làng Vòng đã khéo léo và tinh tế tạo ra một món ăn nức tiếng trong và ngoài nước. Một thứ quà dân dã mà sang trọng, mộc mạc mà thanh khiết, tinh tế từ màu sắc, hương vị. Sự mềm dẻo trong sự “ăn ngậm mà nghe” của chiếc bánh cốm còn là hình ảnh của những “cô hàng cốm xinh, áo quần gọn ghẽ, với cái dấu hiệu đặc biệt là cái đòn gánh hai đầu cong vút lên như chiếc thuyền rồng” Hà Nội ba mươi sáu phố phường – Thạch Lam. Tôi sẽ tìm trong lòng Hà Nội những quán phở trứ danh mang đậm hương vị đặc trưng tạo nên thương hiệu “phở Hà Nội chính gốc” mà ngày nay món ăn này đã theo chân những người dân Hà Nội vào Huế lập nghiệp để rồi trở thành một món ăn quen thuộc của người dân quê tôi bên cạnh món bún bò Huế cũng không chịu thua kém. Và, mặc dù tôi biết sẽ rất khó lòng gặp được hình ảnh cô hàng nước tên Dần xinh xinh, non trẻ với cái áo tứ thân nâu cũ vấn trên đầu vầng khăn tròn trịa, với cái nhìn ngoe nguẩy bên điếu thuốc, que diêm, bát nước chè ấm ngọt ngày nào của Thạch Lam tôi vẫn cố công để đi tìm cho bằng được những phong vị được Thạch Lam “mách” trong Hà Nội băm sáu phố phường nhân dáng, nét đặc trưng của văn hóa nghìn năm Thăng Long Đông Đô Hà Nội ấy. Tôi tin rằng hơn ai hết những người dân Hà Nội đang sinh sống và lớn lên trên vùng đất xứ Bắc Kì này đều ý thức nét văn hóa đặc trưng của mình mà nâng cao hướng phát triển để đưa một Hà Nội hào hoa ra năm châu bốn bể, theo khái niệm hoà nhập mà không hoà tan để giữ mãi bản sắc văn hoá quý báu riêng có của mình. Có ai đó đã nói với tôi rằng Nếu muốn có một chữ duyên thì trước hết bản thân ta cần phải tạo ra chữ duyên trước đã. Phải rồi, có lẽ tôi phải tạm gác lại mọi công việc bộn bề để theo tiếng còi tàu thúc giục một lần thôi. Tôi sẽ viết nên một chữ duyên với người Hà Nội, vì tôi biết nơi ấy đang có những người Hà Nội thân yêu đón đợi tôi đặt chân lên vùng đất linh thiêng và hào hoa này! Post Views 188 Nếu những bưu ảnh về Hà Nội mang đến cho những người chưa từng sống trên mảnh đất này cái nhìn chung về sự trầm mặc, uy nghiêm nhưng cũng hết sức lãng mạn, thì những tản văn về Hà Nội lại mang đến cho người đọc một không gian tưởng tượng riêng để khi có dịp ghé ngang, người ta lại trầm trồ khi phát hiện Hà Nội đã thân quen với mình tự lúc E-paperCũng như bộ sách tản văn về Sài Gòn đã gây ấn tượng với bạn đọc cách đây vài tháng, Hà Nội tản văn của Phương Nam Book bao gồm hai tập sách Hàng rong phố cổ và Làng - ngõ, vỉa hè, là sự hòa trộn giữa cũ và mới. Người đọc có thể gặp gỡ Thạch Lam, Nguyễn Tuân, Tô Hoài... ở những trang về Hà Nội cũ, nghe các nhà văn ngày xưa kể về một Hà Nội chỉ còn trong hoài niệm. Từng câu chuyện về làng, về đời sống... là từng lát cắt nhỏ hết sức chân thật và sống động. Theo chân những người Hà Nội cũ để nghe được tiếng chuông chùa hay chuông nhà thờ buông nhẹ thoảng lẫn tiếng sấu rụng hay mùi tóc gội lá sả, hương nhu..., người đọc không khỏi ngẩn ngơ “Ra là, ngày trước Hà Nội từng như thế!”. Tạm biệt những nhà văn của quá khứ, hành trình khám phá Hà Nội của độc giả cùng với Lê Minh Hà, Võ Thúc Loan, Trần Khôi Việt..., những cây bút mới sau này, là những khám phá có phần thật hơn, gần hơn vì hầu như những địa danh, hàng quán được nhắc đến đều còn hiện diện rất rõ trong ký ức người Hà Nội hiện là Bún thang bà Trưởng ở chợ Đồng Xuân, là quán Cháo bà Trạch, quán Ông già hay Quán mì ở phố cũ... Kết thúc hành trình, có thể kết luận, Hà Nội có rất nhiều quán, nhiều hàng bán món ngon, và những nơi ngon nhất thường là những gánh hàng rong ở quanh mấy phố cũ đã rêu phong thành cổ rong không cứ là lang thang, đa phần cố định ở một góc phố, vỉa hè nào đấy. Nó là gánh bún, gánh phở, hoặc thúng xôi, mẹt bánh cuốn hay lộc cộc vài xe đẩy bán bánh mì, nộm bò khô xé..., tất cả làm cho cái thành phố nhỏ vốn dĩ đã ấm cúng, tiêu tao bỗng thêm phần bồi hồi, tinh tế. Đây chính là phần hồn níu giữ để rồi khi đi xa, những người gốc Hà Nội chợt loay hoay nhoi nhói nhớ...Một nhà thơ tiền chiến người Hà Nội đã nói, “ở mỗi người Việt là có một người nhà quê”. Hà Nội đã từng là một cái làng có xen nhiều phố. Cho đến đầu thế kỷ XX, khi người Pháp thật sự đem thói quen văn hóa đô thị châu Âu vào thì cái “hồn làng” trong những phố Hà Nội cũ mới chầm chậm phôi đến bây giờ, nó vẫn bàng bạc không hết. Bất chấp những dung tục của tiện nghi, vật chất hiện đại, những ồn ào, vội vàng của ô tô, xe máy, từ những hợm hĩnh học đòi của truyền thông, ở một góc sâu nào đó, Hà Nội vẫn ơ hờ, tự nhiên thanh thản trôi...Nhỏ gọn vừa bằng một bàn tay, không phải là một tập sách mang tính chỉ dẫn địa lý du lịch, nhưng nếu mang Hà Nội tản văn cùng với hành trang trong những ngày lang thang ở đất thủ đô, người đọc sẽ không phải tiếc cái công của mình. Bởi, vượt qua giá trị về mặt thông tin, tập sách còn có khả năng truyền tình yêu và cảm hứng cho người đọc, nhất là những người mới đặt chân đến thủ đô.

tản văn về hà nội